Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 160

Cập nhật lúc: 2025-04-02 04:48:48
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Lâm Nhan, em đúng là lợi hại nha, xa như đem theo những thứ .”

 

Lâm Nhan khen đến mức cực kỳ ngại ngùng, cô chỉ sợ thật sự ở núi hai mươi mấy ngày ăn cơm hợp khẩu vị, đây cũng là lợi thế cô từ kinh nghiệm tham gia gameshow ở thế giới của khi xuyên , ngờ thật sự chỗ để dùng nên ngay lúc đó cũng chút vui vẻ.

 

Vậy nên cũng lắp ráp đồ gia dụng gì nữa, trực tiếp lấy lẩu mini, bún ốc, còn mì gói mà Lâm Nhan chuẩn bếp nấu, hương thơm bay khắp khu vườn nhỏ, đều kiềm tự chủ mà nuốt nước bọt, tuy là sơn hào hải vị gì, thế nhưng những thứ đều là những món ngon siêu cấp mà dân đang tâng bốc và truy lùng đó!

 

Mọi nấu hai nồi lẩu, hai gói mì, hai bịch bún ốc để bàn, cùng ăn vui vẻ.

 

Màn hình nhanh điên cuồng nhảy lên.

 

“Trời ơi, thôi mà cũng chảy nước bọt!”

 

“Thức ăn bên ngoài tay đột nhiên ngon nữa .”

 

“Aaaaa! Tôm hùm đất kìa! Món thích nhất.”

 

“Vậy mà trong những năm còn sống đời thấy nam thần và con trai của cùng ăn món bún ốc thích nhất trong cùng khung hình!”

 

“Cách một cái màn hình cũng ngửi mùi thơm , chắc đây là chương trình ẩm thực ?”

 

“Chuyện diễn viên quản lý vóc dáng ném mất ? hâm mộ một idol giả hả?”

 

“Vừa nãy Cảnh Tuyết còn giảm cân nữa! Ahahaha, bây giờ ăn sung nhất cũng là ai đây?”

 

“Nghệ sĩ đều béo chơi chơi thôi, cần gì giảm béo chứ!”

 

“Cuối cùng cũng xác nhận ý nghĩa Lâm Nhan tham gia chương trình , thì là nhân viên nuôi ăn nha!”

 

“Ha ha ha! Tổ chương trình sẽ trào m.á.u nhỉ? Đào một cái hố, Lâm Nhan dùng sức lấp bằng .”

 

Nhân viên của tổ chương trình ngửi thấy mùi vị thì chút nhịn nổi, khách mời đói thì bọn họ cũng ăn !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-160.html.]

 

Bây giờ khách mời ăn, chỉ cảm thấy như càng đói hơn.

 

“Đạo diễn, chắc bọn đến đây để chịu ngược đãi ?”

 

Đạo diễn Trần Bình lấy khăn lông cổ lau mồ hôi đầu, cũng cạn lời, tính toán ngàn vạn cũng tính đến bước con cá lọt lưới như Lâm Nhan đây đem theo nhiều đồ ăn như .

 

Có điều như cho sự tồn tại của Lâm Nhan trở nên cực kỳ mạnh mẽ, lúc đầu đồng ý cho Lâm Nhan gia nhập, thật ông còn chút ý nữa! Bây giờ xem cô gái cũng cảm giác gameshow lắm, vẻ trịnh trọng nghiêm túc của cô cũng xong.

 

Ăn cơm xong, đều tràn đầy sức sống, sức việc thì ai ầm ĩ lên nữa mà đều sôi nổi bố trí ngôi nhà nhỏ sắp cùng chúng sống hai mươi ngày.

 

Phòng khách tiên, sofa, bàn uống , ti vi đều đặt vị trí thích hợp, đó đến nhà bếp, phòng ăn, còn phòng để uống , tạm thời dùng đến, chia phòng ai về phòng nấy dọn dẹp.

 

Tầng hai và tầng ba mỗi tầng bốn phòng, cũng xem như dư dả, khách mời nam đều ở tầng ba, hành lý của khách mời nữ nhiều nên ở tầng hai, mỗi một phòng, để cho khách mời gian riêng tư.

 

May là cũng coi như tổ chương trình còn chút lương tâm, giường và nệm đều trải , chỉ cần khách mời tự bao drap giường dọn dẹp phòng ốc.

 

Trên cơ bản, những việc đều khó Lâm Nhan, Lâm Nhan thu xếp đồ đạc nhanh ngoài, hỏi ai cần giúp đỡ gì , kết quả liền thấy Cảnh Tuyết đang đấu một trận sống còn với tấm chăn, sớm hành đến mức chảy đầy mồ hôi, mái tóc dài tự nhiên cũng trở nên rối tung, quả thực vô cùng thảm hại.

 

Lâm Nhan cô thế , nhịn , “Cần giúp đỡ ?”

 

“Haiz! Em hả! Chị cầu còn nữa.” Cảnh Tuyết hệt như thấy phao cứu sinh, nhanh chóng nhường chỗ cho Lâm Nhan.

 

Động tác Lâm Nhan nhanh gọn, giúp cô bao drap giường xong thì phần còn để Cảnh Tuyết tự , Lâm Nhan xem xem nào khác cần cô giúp đỡ nữa .

 

Phòng kế bên của tiền bối Lưu Vân dọn dẹp ngăn nắp, cẩn thận tỉ mỉ, Lâm Nhan tặc lưỡi thán phục, vài câu khen ngợi từ lòng , Lưu Vân , “Ngược thì đây chị từng động đến việc nhà, tuổi tác lớn , dần dần cảm thấy việc nhà cũng lắm, thể khiến tịnh tâm. Chúng cũng xem khác cần gì giúp đỡ !”

 

Lâm Nhan hàn huyên mấy câu cất bước lên tầng ba, căn phòng đầu tiên là của Trác Tư Hằng, cô còn kịp mở miệng thì Trác Tư Hằng thấy cô , mặt đầy vui vẻ , “Chị, cứu giúp, cứu giúp, chị xử lý tấm chăn ? Giúp em !”

 

“Miệng ngọt quá , thể dì của đó.”

 

Trác Tư Hằng ngượng ngùng, “Những xinh thì đều là chị.”

Loading...