Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 162

Cập nhật lúc: 2025-04-02 04:49:17
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạo mối quan hệ với dân trong thôn thì liên quan gì đến phí sinh hoạt ?

 

“Đạo diễn, giá trị quan của đúng nha! Quách Gia đề xướng lấy một đồng một cắc nào của dân, đây là bọn đến nhà dân trong thôn lấy ! Không , .” Lâm Nhan trực tiếp từ chối.

 

Mặt đạo diễn đen , “Sao là lấy , hai thể chủ động giúp dân việc, dùng sức lao động của đổi lấy kết quả lao động.”

 

Lâm Nhan, Trác Tư Hằng: “...”

 

Thế nên vẫn là đào hố để bọn họ nhảy, trá hình bảo bọn họ việc đây mà!

 

“Được thôi.” Lâm Nhan coi như hiểu , tổ chương trình đều vì hiệu quả hình, quả nhiên là lành gì.

 

“Đạo diễn, nguyên liệu cho mỗi bữa cơm chúng đều lấy bằng cách đó ?” Trác Tư Hằng khá lanh lợi, hỏi một câu trúng ngay điểm mấu chốt.

 

“Khụ, khụ, cũng đến mức đó, mấy tập nếu thành nhiệm vụ thì tổ chương trình cũng sẽ thưởng nguyên liệu cho .”

 

Hai chị em chịu trận bước khỏi rừng trúc, tiến trong thôn.

 

Vừa mới bao lâu thì liền thấy nhiều tụ họp bên con đường đá, bên cạnh là một hồ nước lớn, Lâm Nhan thấy bên hồ mặc quần chống nước đang chuẩn xuống hồ, cô lập tức hiểu , e rằng đây là trạm đầu tiên mà tổ chương trình bố trí.

 

“Chị, chúng nên đến giúp bắt cá , đó hỏi nhà chủ nhân đó để lấy cá ăn?” Trác Tư Hằng hiểu chuyện, nhỏ giọng hỏi.

 

Lâm Nhan nở một nụ “ngầm hiểu ý” với , gật đầu, “Chắc là .”

 

Sau đó hai chị em liền đến thương lượng với dân trong thôn, cuối cùng thì ý của họ là nếu Lâm Nhan và Trác Tư Hằng bắt năm con cá thì sẽ cho bọn họ một con.

 

Lâm Nhan nghĩ, hồ cá to cỡ thì hai bắt năm con cá là chuyện nhỏ, cô đồng ý một cách sảng khoái.

 

Hai mặc quần chống nước chút do dự bước xuống hồ cá, nước trong hồ rút , chỉ còn một ít nước nông, ngược thì bùn khá sâu, hai chị em bước sâu bước cạn tiến đến nơi sâu của hố bùn, học theo cách mà dân chỉ, nhắm chuẩn đưa hai tay , vốn tưởng nắm chặt thắng lợi trong lòng bàn tay, ai mà hụt hết tới khác.

 

Tuy ánh nắng mặt trời buổi chiều gắt lắm, nhưng cũng nóng, hai mấy thì đổ mồ hôi, mặt đỏ lên, còn dính bùn lên mặt, thảm hại buồn .

 

Lâm Nhan âm thầm thề rằng hôm nay nhất định bắt cá, nếu thì quá mất mặt .

 

“Chị, là chị lên ! Em ở đây bắt .” Trác Tư Hằng Lâm Nhan như tiên nữ thế lăn lộn trong bùn đất, nhịn nữa, chủ động đề nghị.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-162.html.]

“Vậy , một thì mệt lắm đó, cố lên, chúng cùng cố gắng, nhất định thể bắt .” Lâm Nhan nghĩ gì cả mà từ chối, đưa tay động tác cổ vũ cố lên.

 

“Aaaa, nó đây là chị em thần tiên nha!”

 

thích quá , CP chị em tình thương mến thương ghê.”

 

“Em trai trai nhất, chị gái thì xinh nhất.”

 

“Chị em hố bùn, cố lên nha!”

 

“Muốn cho chị em một con cá ghê, thảm quá !”

 

…..

 

Vào lúc , trong phòng việc tổng giám đốc tập đoàn Tạ thị, thứ ba Trần Sảng hối thúc ông chủ xuất phát , ai ông chủ nhúc nhích tí nào mà hết sức chăm chú máy tính, cũng đang xem gì.

 

Có điều đột nhiên thấy bên trong truyền từng tiếng hô to “Cố lên”.

 

Chẳng lẽ là đang xem thi đấu?

 

Hình như ông chủ cũng sở thích mà!

 

Lúc việc chuyên tâm, đúng là việc xưa nay từng thấy.

 

Đã sắc mặt còn lúc lúc , trong lòng Trần Sảng thật nắm bắt , nếu ông chủ mà tức giận thì đừng nhịn, đến lúc nổi điên lên thì ai mà đỡ nổi đây!

 

“Tạ tổng, hẹn phụ trách tập đoàn Phi Diệu gặp mặt lúc năm giờ chiều, nên xuất phát .” Trần Sảng hít sâu một , tròn trách nhiệm công việc, nhắc nhở .

 

“Đợi thêm chút nữa.” Tạ Phong Trần Lâm Nhan đến khác vồ lấy con cá mặt trong màn hình, thế nhưng nào cũng thu hoạch gì, niềm hy vọng tràn đầy trong đôi mắt cô mỗi đều nhạt đôi chút, Tạ Phong Trần chút thoải mái.

 

Anh nhịn nữa, trực tiếp tay bình luận, nhắm thẳng tổ chương trình, “Tổ chương trình đều là thiểu năng hả? Để nghệ sĩ bắt cá!”

 

Nếu nhớ lầm thì chu kỳ của Lâm Nhan vẫn hết, giày vò như sẽ khó chịu lắm .

 

“Ahahaha! Cuối cùng cũng tiếng lòng . Có điều xem nghệ sĩ lúng túng khi nông thế , cũng thú vị đó.”

 

Thú vị cái mông!

Loading...