“Lâm Nhan, cô đừng giả ngốc với , cô thế là gian lận đó ?” Đạo diễn Trần xụ mặt Lâm Nhan .
Lâm Nhan ngẩn , lời đạo diễn Trần rõ ràng đang cho rằng những thứ là do cô tìm đến, cô liền chút cảm giác , cũng xong, “Đạo diễn, tuy là tổ chương trình keo kiệt, thế nhưng thật sự nghèo, mà bỏ tiền gọi mang những thứ đến đây thì bằng khỏi show, lấy tiền ngoài tiêu xài hơn ?”
“Cô thật sự ?” Đạo diễn Trần dáng vẻ gì của Lâm Nhan, giống như đang giả vờ, giọng dịu vài phần, quan sát cô hỏi, “Cho dù cô, khi nào là fan là nhóm bạn của cô ? Hải sản tối hôm qua là do chuyên cơ chở đến, thù lao gameshow cả một mùa của cô cũng bù nổi.”
Mẹ nó!
Đây nó rõ ràng là xem thường cô nổi tiếng, thù lao thấp nữa! Đã ngay cả giá của một bữa tiệc hải sản cô cũng bù nổi.
Lâm Nhan chút ngượng ngùng, “Đạo diễn, thật sự .”
“Thế nhưng gửi hải sản tối hôm qua là gửi cho Lâm tiểu thư, nghĩ đến là đầu tiên nên gì, hy vọng tự giác một chút, hôm nay mới phát nhiệm vụ xong thì mấy yêu thích cô trực tiếp gửi đến cả một vườn hoa sẵn thế , nếu ngày mai mà bảo biến một tòa lâu đài thì mấy đó ngay cả lâu đài cũng đem đến luôn ?” Đạo diễn cực kỳ buồn bực, kế hoạch hình cứ mấy “bất ngờ” xuất hiện bất thình lình cắt ngang, nổi điên.
Người gì chứ!
Có mấy đồng tiền thối thì liền tôn trọng việc ghi hình của họ ?
Rốt cuộc là kẻ phá gia chi tử nào mấy trò quái đản , cố ý chọc ghẹo khác đúng !
Lâm Nhan cực kỳ mắng , thế nhưng nét mặt đen kịt của đạo diễn thì cô chỉ thể xin , “Đạo diễn, thật xin vì gây thêm rắc rối cho tổ chương trình, thể fan vì mà tiêu tiền như nước thế , thật là thể tưởng tượng nổi mà!”
“Vậy khi nào là đang theo đuổi cô, ái mộ cô ? Công ty các cô xem trọng cô lắm, Lục Miểu cũng bảo vệ cô.” Đạo diễn Trần híp mắt Lâm Nhan.
Lâm Nhan cau mày, phủ nhận, trong đầu thể khống chế mà xoẹt qua gương mặt tuấn tú thiếu đánh như như của Tạ Phong Trần.
Giàu dùng quyền lực áp bức khác, hở một cái là mua khách sạn, chắc chắn tên lắm tiền đó bắt đầu mấy chuyện quái đản .
Sắc mặt Lâm Nhan lắm, “Vậy tối lấy điện thoại hỏi xem, nếu là quen , bảo đảm sẽ gây thêm phiền phức cho tổ chương trình nữa.”
“Ừm, !” Lâm Nhan xinh , chuyện cũng vui vẻ, mà đạo diễn Trần còn tức giận nữa.
Tổ chương trình miễn cưỡng cho qua, thế nhưng khán giả thì chắc chịu yên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-170.html.]
“Má ơi, tổ chương trình cũng dữ dằn ghê! Đãi ngộ quá ?”
“Hôm qua là tiệc hải sản, hôm nay là vườn hoa di động, nghiêm trọng nghi ngờ đang theo dõi một gameshow nông giả.”
“Kinh phí đang thiêu đốt!”
“Tuy là , thế nhưng vẫn xem đào đất vườn nha!”
“Tổ chương trình thế là đang xem khán giả như đồ ngốc mà chơi ? Còn gì mà diễn viên tự nữa, đây nó là mướn ekip đến show ? Chỉ để diễn viên lộ mặt thôi?”
“Quá giả ! Bỏ thôi bỏ thôi.”
“Bầu khí lúc trồng trọt hài hoà, trông cũng lắm, giống với cuộc sống bình thường, bây giờ…chậc, giả quá !”
“Tổ chương trình tiền để mua hoa thế thì đàng hoàng chút .”
…..
Không vì , khi gợi thì lượng theo phong trào mà cà khịa tổ chương trình càng lúc càng nhiều.
Đến mức tổ chương trình vẫn nghĩ đối sách thì chuyện vườn hoa di động lên hotsearch, còn cố ý dẫn dắt quần chúng ăn dưa hùa theo, cộng đồng mạng liền châm biếm tổ chương trình một trận.
“Gameshow sống chậm gì chứ, nó đều là mấy giàu nhàn rỗi đến mức buồn tẻ!”
“Người tiền mới tư cách sống chậm, nông dân thật sự thì nó đang bán mặt cho đất bán lưng cho trời để việc đó!”
“Chỉ chú ý đến chữ chiếc rương là “J”, đây là nhà thiết kế cảnh quan J cực kỳ thần bí mạng , tổ chương trình ghê gớm quá, vị đại thần là mà kẻ tiền cũng mời đó!”
“Trời ơi, lai lịch lớn ?”
“Chắc là khách mời quá yếu đuối , tổ chương trình cũng còn cách nào khác, chỉ thể bỏ tiền lớn để thôi.”
“Nhìn Sở Ảnh đế nhà , khách mời đều là các lão đại, cái tên Lâm Nhan gì đó đang ở tuyến nào ? Chưa từng qua.”
“Chắc cửa .”