Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 188

Cập nhật lúc: 2025-04-06 05:29:48
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Không ." Lâm Nhan uể oải tựa l*иg n.g.ự.c cứng rắn, rộng lớn của , cả bỗng cực kỳ thoải mái. Tự dưng hỏi, cô quýnh lên, lúc mới ý thức cô xúc động thế nào. Vốn là dính dáng gì tới , nhưng , tên đàn ông thối cứ liên tục trêu chọc cô, cô kiềm chế nổi.

 

"Sao em thể , tay cũng em nắm , hôn cũng hôn , ngủ cũng ngủ , bây giờ còn đang tựa trong n.g.ự.c , còn định trở mặt quỵt nợ ?" Tạ Phong Trần nhíu mày, cực kỳ hài lòng, giọng trong gió đêm mát rượi còn vài phần uất ức.

 

Lâm Nhan hổ, rõ ràng là hời từ cô, mà giọng điệu lên án khiến cô giống mấy cô gái cặn bã .

 

"Còn giả bộ ngây thơ với , cũng tin từng mật với những phụ nữ khác." Lâm Nhan trợn trắng mắt.

 

"Haiz ~ phụ nữ đúng là m.á.u lạnh vô tình, trở mặt quỵt nợ thì thôi, còn nghĩ cho ." Sắc mặt Tạ Phong Trần lạnh lùng, càng khó chịu hơn.

 

"Không chỉ một ..." Lâm Nhan thật sự dám tin, mẫu đàn ông ưu tú như Tạ Phong Trần, coi như gần gũi với phái nữ, giữ trong sạch, cũng thể cấm dục nhiều năm như hòa thượng nha, xã giao gặp dịp thì chơi, nhiều thì ít, hẳn là gặp gỡ ít phụ nữ chứ.

 

Vậy mà từng mật với một nào, khó tưởng tượng quá .

 

Tâm trạng cô phức tạp, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác tội kinh khủng.

 

"Em đoán đúng , chỉ một phụ nữ là em, chỉ từng mật với mỗi em. Bố , ông bà đều tình cảm với , yêu tự do kết hôn đó, gia tộc cũng chẳng sùng bái thứ gọi là quan hệ thông gia thương nghiệp. Lúc ở tiệc rượu gặp em, rối loạn bộ quỹ đạo cuộc đời của , đây cũng là lý do vì hai năm vẫn luôn bài xích đoạn hôn nhân ." Tạ Phong Trần bất đắc dĩ thở dài, đầu tiên đề cập đến đoạn hôn nhân ngắn ngủi bệnh mà c.h.ế.t , coi như là lời giải thích, cũng là lời tỏ tình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-188.html.]

 

Lâm Nhan im lặng, chút kinh ngạc với việc nguyên nhân coi thường đoạn hôn nhân hai năm qua nhẹ nhàng như , cô thể phản bác, cũng chẳng lý do để tức giận, dẫu , Tạ Phong Trần quả thực là bất hạnh nguyên chủ liên lụy, chỉ thể coi như xui xẻo.

 

"Vậy cũng chỉ một thôi ?" Cô hỏi.

 

"Tất nhiên. Tạ phu nhân là em thì cũng thể là ai khác."

 

"Anh thích ở điểm nào?" Lâm Nhan hỏi, trong lòng hiếu kỳ.

 

"Lúc em say rượu khiến yêu hận, gan lớn, tính tình ngang tàng nhưng đáng yêu, chỉ về em trong miệng khác, ừm, từng thành kiến với em. bắt đầu từ lúc nào, sẽ kìm lòng mà dồn hết sự chú ý lên em, thấy em cùng với đàn ông khác sẽ tức giận, thấy em sẽ nhớ da diết, thấy em khác bắt nạt che chở cho em, em đau đớn cũng đau lòng. Anh ánh mắt của em sẽ dừng một nào khác, cho dù đó là phụ nữ, bởi sẽ ghen, nhưng thể điều gì. Có lẽ là trúng độc của em . Anh thích em ở điểm nào nhưng thấy em mỗi ngày, hi vọng cuộc sống của mỗi ngày đều em bên cạnh, dù chỉ là mười ngón tay đan chặt như bây giờ, cũng thấy thỏa mãn trong lòng , hạnh phúc." Vẻ mặt Tạ Phong Trần nghiêm túc, thủ thỉ , cũng là đầu tiên một đoạn lời dài như .

 

Tim Lâm Nhan đập nhanh, lời dường như tý logic nào, nhưng dáng vẻ nghiêm túc của khiến cho trái tim cô rung động. Mỗi câu đều giống như lời tỏ tình nồng nàn nhất khiến trái tim cô tràn ngập ngọt ngào, thích một lẽ thật sự cần lý do đặc biệt gì cả!

 

Giống như cô, ngày ngày ghét bỏ , thích , rời xa , nhưng trong lòng vẫn kiềm chế mà mềm lòng chìm đắm trong đó.

 

"Nói nhiều như cũng rõ rốt cuộc thích ở điểm nào, sẽ mãi luôn bên cạnh , ủng hộ vô điều kiện chứ?" Lâm Nhan cũng quên hết tất cả, vẫn còn một chút lý trí và tỉnh táo.

 

"Tất nhiên."

Loading...