Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 189

Cập nhật lúc: 2025-04-06 05:29:54
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Lâm Sanh là ân nhân cứu mạng của , nếu như một ngày và cô đối địch , sẽ chọn cô là chọn ?" Lâm Nhan nghĩ đến trong nguyên tác, Tạ Phong Trần vui vẻ chẳng khác nào chó con xun xoe quanh Lâm Sanh, trong lòng hề yên tâm.

 

Nếu cuối cùng vẫn chạy thoát khỏi sắp đặt của cốt truyện, chuyện đối địch với Lâm Sanh , cô cũng chắc chắn .

 

"Chẳng chọn em ư? Quan hệ mật xa cách phân biệt rõ ràng, em mới quan trọng nhất của ." Ánh mắt nặng nề, gằn từng chữ một.

 

Lâm Nhan lập tức cảm thấy góc nào đó trong lòng sụp đổ, vỡ vụn , lời như , lẽ phụ nữ nào mà rung động cả!

 

" cũng thiên kim tiểu thư thật sự của nhà họ Lâm, cắt đứt quan hệ với nhà bọn họ , e rằng tương lai tất cả cũng sẽ , sợ chê vì chuyện ?" Lâm Nhan một duy nhất hỏi cho rõ ràng, nếu như để ý phận gia cảnh của cô, thì thừa lúc còn sớm mà bái bai luôn cho .

 

"Địa vị của Tạ phu nhân cao hơn nhiều so với đại tiểu thư nhà họ Lâm, sẵn sàng ủng hộ, ai dám nhạo em ." Tạ Phong Trần nhẹ nhàng thở một , vấn đề để ý.

 

"Tạ Phong Trần." Trong lòng cô ấm áp, mềm mại chết, tất cả những lo lắng, những chuyện cô để ý, đáng nhắc tới mặt , cô còn do dự cái gì nữa đây.

 

Cuộc đời ngắn ngủi như , nếu như cô thể tính toán tất cả, cũng sẽ ù ù cạc cạc mà xuyên sách tới đây.

 

Hay là cô tới nơi đây,

 

lẽ chính là vì gặp chăng!

 

"Ừm, còn vấn đề gì ư?" Tạ Phong Trần hồi hộp.

 

"Anh nhắm mắt ." Lâm Nhan dịu dàng , .

 

"Để gì?"

 

"Nhắm mắt !" Cô giục .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-189.html.]

 

Người đàn ông lời chậm rãi nhắm mắt , trong lòng bồn chồn yên đợi chờ xem kế tiếp cô hành động kinh ngạc đến thế nào.

 

Lâm Nhan thấy lời như , chỉ cảm thấy trong lòng ngọt ngào, kiễng mũi chân lên hôn lên bờ môi mềm mại của , duỗi tay sờ đầu , giống như vuốt lông chú chó nhỏ , "Được ! Hiện tại em đóng dấu , sẽ là của em."

 

"Lâm Nhan, em xong ." Tạ Phong Trần lập tức cảm thấy mở cờ trong bụng, Lâm Nhan, hận thể ăn sạch cô.

 

"Ừm, A... A... A..."

 

Người đàn ông đột nhiên hôn như mưa gió điên cuồng, như thể hút cả linh hồn của Lâm Nhan , qua bao lâu, cô mới thể há miệng kêu lên.

 

"Hôn một cái thôi mà cũng như sắp gϊếŧ , miệng cũng sưng vù lên

 

gặp ai !" Miệng cô tê tê đau nhức, cô tưởng tượng nổi nó ghê gớm đến mức nào.

 

"Vậy thì gặp ai nữa, đưa em về nhà." Người đàn ông tựa như như , cực kỳ hài lòng.

 

Vừa tới cạnh xe, trực tiếp kéo cửa ghế phụ lái, hiệu cho Lâm Nhan lên xe.

 

Lâm Nhan chút chần chừ mà liếc mắt, chút đỡ nổi sự nhiệt tình như lửa của , đẩy , "Giờ còn sớm nữa, nhanh chóng về nghỉ ngơi ."

 

"Ừm, vội, thứ đưa cho em." Tạ Phong Trần thả tay đang nắm cô , xoay lấy một chiếc hộp từ trong xe, đưa cho Lâm Nhan.

 

"Thứ gì đây?"

 

"Hai ngày thấy ở hội đấu giá, cảm thấy phù hợp với em nên tiện mang đến cho em chơi, cầm về ngắm tiếp." Tạ Phong Trần tiện tay nhét cho cô, chút để ý.

 

Lâm Nhan kéo quắn quéo một lúc lâu, vất vả lắm mới quăng tên đàn ông thối đó để trở về phòng. Vài ngày , cô vẫn gameshow như bình thường, biểu hiện liên tục sáng chói, mỗi đêm Tạ Phong Trần cũng tìm tới dính chặt lấy cô, hai lén lút nhân thời gian rảnh của chương trình hẹn ngoài, mạo hiểm kí©h thí©ɧ, mỗi chia tay với tên chó má đều khó buông, khó tạm biệt , nghĩ rằng khác cố ý theo dõi.

Loading...