Bảo bối cái đồ ngốc nhà , Tạ cẩu buồn nôn, mắc ói quá , khiến cho nổi da gà.
Lâm Nhan hổ, giọng tên c.h.ế.t tiệt cũng cao hơn, cảm xúc lẫn lộn như .
Lại còn giở trò lưu manh, suốt ngày cợt nhả, "Muốn mơ thì cứ mơ , dù mơ cũng phạm pháp."
"Vậy em chờ nhé, sẽ đến nhanh thôi." Người đàn ông khẽ, giọng trầm thấp dễ , vô cùng hấp dẫn.
Lâm Nhan tiếng đóng cửa xe ở đầu dây bên truyền tới, căng thẳng, ngăn cản , "Đêm nay vẫn tới ?"
"Sắp hai mươi tư tiếng gặp em, nhớ em, thấy em ngay lập tức."
Lâm Nhan: "..."
Cô hối hận vì ở bên tên bệnh thần kinh , quả thực là trai đang tuổi dậy thì mà.
Ngày nào cũng liên tục gặp, dính , đắn chút nào, ôm cô còn nhớ cô, đồ đáng ghét.
"Anh đừng đến nữa, nhiều lắm lời lắm, nếu như chụp , đoán chừng đó hotsearch sắp loan truyền em lẳиɠ ɭơ ong bướm, núi trông núi nọ, lúc đó cũng liên lụy." Lâm Nhan đỡ trán, thở dài khuyên nhủ.
"Anh gặp bạn gái , sợ gì paparazzi, đứa nào dám đăng loạn lên, phong sát ngành." Tạ Phong Trần ngang ngược khỏi , đến mức đột nhiên bậy.
"Nhàm chán, còn một ăn dưa của ư?" Lâm Nhan xàm với .
"Lâm Nhan, thể đăng những tấm ảnh, video đó nhất định là vô cùng hiểu rõ quá khứ của em, em chuyện gì với quen nào ?"
"Em nhớ ngày bạn nào, nhưng em ghét em nhiều kể hết." Suy đoán khiến cho Lâm Nhan cảm thấy thốn, nguyên chủ khi Lâm Sanh trở về quả thực là cô công chúa nhỏ chiều hư, kiêu ngạo tùy hứng, ngoại trừ Hàn Hữu Niên , thèm để ai mắt, ghét nguyên chủ lẽ còn nhiều hơn.
Chỉ riêng chuyện nguyên chủ "ngủ" lầm , cũng là bạn báo thù nguyên chủ nên tìm bừa một đàn ông bỏ thuốc, hủy hoại Lâm Nhan, đáng tiếc là nguyên chủ và Tạ Phong Trần bắt cùng chung giường, cũng xảy chuyện gì thật, nhưng vì giữ tôn nghiêm vẫn thể tránh chuyện để cho hai kết hôn.
Lâm Nhan cố gắng suy nghĩ để nhớ xem "cô bạn giả tạo" của nguyên chủ là ai, nhưng đầu cô trống rỗng, nghĩ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-195.html.]
Sau khi cô xuyên sách tới, trừ Tiêu Bạch, hầu như bạn bè nào liên lạc với nguyên chủ cả, nếu thật sự là thiết, chắc chắn Tiêu Bạch sẽ !
Nghĩ đến đây, cô nhanh chóng ngắt máy, tìm điện thoại gọi cho Tiêu Bạch.
"Bà cô , em gây chuyện chủ động tìm ." Tiêu Bạch hề khách sáo phun .
"Tiểu Bạch Bạch, em gặp rắc rối, là mạng cố ý bôi nhọ em, em hỏi , bạn của em là ai?" Lâm Nhan ngắn gọn, thẳng vấn đề.
"Không, rõ ràng là nửa cái MAY MẮN đó em cũng chẳng ? Bà cô của ơi, em thế gặp ghét, con cún nó em cũng ngứa mắt, ai bạn của em chứ? Đừng suy nghĩ vớ vẩn nữa." Tiêu Bạch biểu thị tim việc quá sức , cô gái ngốc thật sự nghĩ chút nào, phun lời ác độc hề khách khí.
"Đến một bạn em cũng ?"
"Ông đây xứng bạn của cô ?" Tiêu Bạch nghiến răng, hung dữ hỏi .
Lâm Nhan to đầu, "Ý em là trừ đó."
"Em thể tâm một chút , lúc cô gái tên là Tô Oánh đó, suốt ngày hầu nhỏ theo đuôi em, luôn theo mệnh lệnh của em, cô lừa em bẫy vẫn còn đủ ư? Nếu cô chơi đểu em, em cần gì gả đến nhà họ Tạ? Có điều em cũng gì, mặt ép nước ngoài trở về." Tiểu Bạch lời sâu xa dặn dò, giống như cha già quan tâm.
"Ồ, đúng là em thật sự khiến khác chán ghét, Tiểu Bạch Bạch, cám ơn nhé, em cúp việc gấp, chờ lúc rảnh em mời ăn tiệc." Lâm Nhan nhận đáp án, thật lòng cám ơn
Tô Oánh, Tô Oánh, mục tiêu, ký ức trong đầu Lâm Nhan dần dần rõ ràng.
Con riêng của nhà họ Tô , chào đón, tất cả trong giới thượng lưu đều ghét cô ả, thường xuyên nhạo, ức hϊếp, bắt nạt cô ả. Bởi vì tính Lâm Nhan cũng chẳng khiến khác thích , cũng là đối tượng thường xuyên cô lập, ngay từ đầu, nguyên chủ đối xử với Tô Oánh chính là thưởng thức lẫn , xem thường cô ả một chút nào, bạn với cô ả, giấu giếm gì, bảo vệ cô ả khắp nơi.
Ai phụ nữ là con sói mắt trắng, hại nguyên chủ đồn tiếng , tất cả khinh thường, nhạo.
"Haiz! Anh đang định cho em đó! Cái cô Tô Oánh về nước , hơn nữa gần đây còn đang tham gia một chương trình tài năng dành cho nữ, nổi tiếng, em coi chừng cô ả, chừng scandal chính là cô ả giở trò quỷ đó."
"Yên tâm , nếu thật là cô giở trò quỷ, em đây sẽ khiến cô biến thành quỷ luôn." Ánh mắt Lâm Nhan lạnh lùng, hung ác, scandal của cô, Tô Oánh thể chịu ít hơn , Lâm Nhan hừ lạnh .
"Mẹ nó, bà nội của ơi... Con nó! Chuyện gì ? Cái cô Lâm Sanh não tàn ?" Tiêu Bạch đang định dặn dò hai câu thì cúp mắt, ai dè đột nhiên phát điên tục.