"Bế nhầm ư? Cho nên bố nuôi của Lâm Sanh mới là bố ruột của cô?" Sở Mộ Trầm khá kinh ngạc, ngờ tình tiết cẩu huyết quen thuộc thật sự tồn tại.
Sở Mộ Trầm lập tức hiểu thái độ lạnh nóng của Lâm Nhan với Lâm Sanh , Lâm Sanh là con ruột, đương nhiên thể tỏ rộng lượng mà đối xử với Lâm Nhan, nhưng Lâm Nhan rõ bố ruột thịt, trong lòng chắc chắn tự nhiên nổi!
Người mạng vạch trần chuyện ngày Lâm Nhan điên cuồng theo đuổi Hàn Hữu Niên, chẳng lẽ là vì phận của cô con gái ruột nên ghét bỏ ư?
Lúc thái độ của cô với Hàn Hữu Niên, nếu thích, chi bằng chán ghét còn hợp lý hơn.
Chắc hẳn là từng tổn thương, cho nên mới thể đổi lớn như !
Sở Mộ Trầm mặt Lâm Nhan vẫn còn nụ nhẹ nhõm, trong lòng chợt chút cảm xúc lẫn lộn.
Nói , với cô đúng là vài phần cùng cảnh ngộ.
Lâm Nhan gượng, giọng vài phần tự giễu, " gì bố ruột. Lâm Sanh lớn lên ở trại trẻ mồ côi, còn như , lẽ đúng là trẻ mồ côi ai thèm."
"Lâm Nhan, cô , đừng tự coi thường như ." Lời xuyên thẳng lòng , chua chát, an ủi cô nhưng nên gì.
Anh khéo , cũng từng an ủi ai bao giờ.
"Sở Ảnh đế, cám ơn an ủi, hiện tại em sống , cũng khổ sở vì chuyện tồi tệ ." Lâm Nhan dáng vẻ của Sở Mộ Trầm, lập tức , bỏ qua cảm giác đắng chát .
Ở thế giới của , cô bố ruột bỏ rơi, mà bố ruột của nguyên chủ và bố nuôi cũng đều bỏ rơi cô, ít nhiều cũng chút đồng cảm với những khổ sở, u ám của nguyên chủ.
"Ừm, nghĩ thoáng một chút sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều." Sở Mộ Trầm vạch trần dáng vẻ gượng của cô, nhẹ, dịu dàng động viên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-205.html.]
"A, ." Lâm Nhan lập tức cảm thấy trái tim bé nhỏ rớt bịch xuống một cái, chỉ gật đầu, nam thần an ủi giỏi quá , hơn nữa vô cùng dịu dàng, Lâm Nhan nóng lòng cầm điện thoại lên chụp cái dáng vẻ dịu dàng c.h.ế.t của lưu kỷ niệm.
" , đạo diễn bộ phim đóng còn thiếu nữ ba vẫn xác định , thấy cô phù hợp đấy, hứng thú thử xem ?" Sở Mộ Trầm cảm thấy cảnh ngộ của Lâm Nhan quả thực thảm thương, giờ còn tất cả mạng bôi đen, nhịn giúp đỡ cô.
"Hả, chẳng là đại thần ? Sao đóng phim nữa ? Tuy là em nhưng đạo diễn thể để mắt tới em ?" Lâm Nhan mù mịt, Ảnh đế là thiên sứ giáng trần ? Vừa mang ấm áp đến đưa tài nguyên?
Nếu thể như chứ!
"Kịch bản phần thú vị, thử nghiệm một chút, cô đồng ý là , còn để lo." Dáng vẻ Sở Mộ Trầm giống như tính toán , cong môi , nụ phảng phất như băng tuyết tan , thật sự tuyệt trần đó!
Lâm Nhan cảm thấy sắp rơi xuống hố .
Từ tới nay cô luôn cho rằng đời bữa trưa nào miễn phí cả, vẻ mặt nghi ngờ hỏi, "Sở Ảnh đế, chắc là em sẽ ảo tưởng mất, đột nhiên đối xử với em như , là vì hứng thú với em chứ?"
Rõ ràng là Sở Mộ Trầm ngờ Lâm Nhan sẽ thẳng như , sững , nhịn nhếch môi , mập mờ một câu vu vơ, "Ừm, đúng là cô thú vị đó."
"Em nè, nhất định thích em, đến . Em cũng thích ." Lâm Nhan cho rằng, nam thần chỉ cần ở để cao mà cúng bái là , cô cũng nam thần bước xuống cõi phàm trần .
Haiz, , nếu như lời của tên c.h.ế.t tiệt , cô vẫn thể cân nhắc trêu ghẹo trái tim phàm tục của nam thần đó.
Tiễn Sở Mộ Trầm xong, Lâm Nhan cảm thấy vẫn đang mơ, chóng mặt cuồng quá, bình thường Sở Ảnh đế đối xử với cô cũng , ừm, tuy là hiền lành, bụng nhưng cũng vẻ gì gọi là đặc biệt coi trọng cô !
Sao đột nhiên nhân từ quá chứ?
Sao cô cảm thấy dường như ôm đùi vàng chất lừ trong u mê ?