Kiều Vũ thấy lời cầu xin của đối phương, chỉ cảm thấy châm chọc, say đắm và yêu thương nhiều năm như , thậm chí thể vì cô mà dùng tính mạng đánh cược, nhưng trong lòng cô chỉ bản , đàn bà luôn ích kỷ như thế.
Trái tim dần dần lạnh , cảm thấy bản khá nực , cố chấp bảo vệ cô , vì cô dọn sạch chướng ngại, trả thù những kẻ tổn thương cô , nhưng cô hề đón nhận, trong giọng đầy ghét bỏ. Lần lúc vội vã gặp mặt một , thấy rõ ràng rành mạch, ánh mắt của cô đối với chỉ chán ghét và khinh thường.
, phụ nữ bây giờ là thiên kim tiểu thư nhà họ Lâm cao thể với, cũng chẳng là một cô nhi nơi nương tựa trong quá khứ nữa. Bây giờ cô trèo lên chức quyền, thà rằng nịnh hót khoe tài lấy lòng đàn ông khác, cũng sẽ cho một nét mặt vui .
Cô là Trần Hi, nhưng cô cũng là Trần Hi, cô và Trần Hi ngoại trừ m.á.u lạnh giống , dường như gì liên quan nữa hết.
Chuyện , mất mặt triệt để , chỉ tiếc là hối hận thì muộn, bây giờ chỗ nào cũng là lệnh truy nã , chỉ thể lưu lạc đến mức trốn chân cầu bạn với những tên ăn mày, còn cô thì mặc trang phục đẽ gả cho đàn ông khác, đừng mơ.
"Trần Hi, năm đó là tên nam sinh trong lớp cô liều c.h.ế.t quấn lấy cô ?" Không vì Kiều Vũ bỗng nhiên hỏi nỗi nghi ngờ trong lòng suốt mấy năm nay.
"Kiều Vũ, , lời của ý gì? Năm đó chính cho phép bất cứ tên con trai nào tiếp cận , nào dám trêu chọc khác, thậm chí đ.â.m , còn như thế nào nữa?" Trong lòng Lâm Sanh bỗng nhiên kích động, lên xuống đến mức kịch liệt, lo sợ bất an, nhưng vẫn còn mạnh mẽ tự giữ bình tĩnh để trấn an bên điện thoại, chẳng lẽ phát hiện chuyện gì ?
Không khả năng !
Sau khi cô trở về nhà họ Lâm đưa cho gia đình một khoản tiền để cho bọn họ chuyển nhà mà!
" như thế nào ? Trần Hi, nhất là cô đừng gạt ." Kiều Vũ cắn răng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-213.html.]
"Anh quá đáng lắm đó, lừa . Nếu lúc hung dữ, bá đạo như , cũng sẽ ..." Lâm Sanh xong, giống như nhịn , nhỏ giọng nức nở, khó chịu, đau lòng.
Trong tim Kiều Vũ mềm nhũn, nhớ đến dáng vẻ nũng nịu như hoa lê trong mưa, cảm thấy trong lòng khó chịu, "Được , nó đừng sướt mướt với ông đây, nhớ rõ chuẩn tiền , tám giờ tối ba ngày gặp ở chỗ cũ."
Ngắt điện thoại, mặt Lâm Sanh biến sắc, cắn chặt răng, mặt gì nửa giọt nước mắt nào, trong mắt chỉ còn vẻ tàn nhẫn khϊếp .
Tên cặn bã, nếu bản lĩnh xử lý sạch sẽ Lâm Nhan còn tự rước họa liên lụy kéo cô xuống nước, thật sự nghĩ là cô vẫn là cô gái năm đó bắt nạt, sỉ nhục ?
Cô nhất định sẽ tặng cho một phần quà còn lớn hơn cả năm đó nữa.
"Sanh Sanh, Sanh Sanh, con đang gì đó? Gọi con cả nửa ngày cũng phản ứng." Mẹ Lâm thấy Lâm Sanh dán mắt di động, đang suy nghĩ cái gì, vẻ mặt chút dọa , lo lắng nhịn qua đυ.ng cô một chút.
Lâm Sanh giật , lập tức đổi thành ý dịu dàng, ngoan ngoãn, "Mẹ, con , con chỉ lo lắng cho chị Nhan Nhan thôi, chị thiếu chút nữa xe tông , hình như là đối phương cố ý đυ.ng chị , cũng rốt cuộc chị đắc tội với nào mà dọa như thế."
Đôi mắt Lâm sững sờ, sắc mặt lạnh lùng: "Nó đối với con tệ như , con còn lo lắng cho nó gì? Nó luôn luôn kiêu ngạo, ương ngạnh, chừng mực, bây giờ cánh cứng , cũng thừa nhận nhà họ Lâm chúng , đắc tội với khác cũng là chuyện gì đáng ngạc nhiên cả, mặc kệ nó , chọn cho con hai bộ áo cưới khác, con thử xem..."
Hai con khu thử đồ, một bức tranh hiền con thảo gato c.h.ế.t những nhân viên liên quan.
Tác giả suy nghĩ của : Aiz! Lâm Sanh là loại sẽ tự động thủ chuyện , cô am hiểu nhất là tính kế , còn đáng sợ hơn, cô cho rằng bản từ đầu đến cuối hề lộ sơ hở, chỉ điều đến cuối cùng sẽ thất bại thôi!