Weibo của Sở Mộ Trầm, sáng suốt thấy là đang ủng hộ Lâm Nhan, nhưng mà, nam thần đề cập đến bố ruột đến hai , lòng hóng drama của cư dân mạng gợi lên trong nháy mắt, một đám phát huy trí tưởng tượng về phận Lâm Nhan bình luận, sức tiểu thuyết cẩu huyết, chơi đến mức vui quên lối về.
Khu bình luận vốn dĩ chút tức giận và bi thương lập tức biến thành phong cách hài hước.
Lâm Nhan cũng vô cùng ngạc nhiên, thanh quan khó quản việc nhà, từ tới giờ Sở Mộ Trầm là thích xen chuyện của khác, nhưng mà đặc biệt đăng Weibo vì chuyện .
Tuy rằng lúc chương trình quan hệ của hai cũng khá , nhưng Lâm Nhan tự nhận thấy là đến mức khiến dũng cảm vì cô.
Mặc dù Sở Mộ Trầm hề điểm mặt chỉ tên, nhưng Lâm Nhan đang giúp đỡ cô.
Lâm Nhan thể ngoảnh mặt ngơ, hơn nữa, đối phương còn mang chuyện bố ruột của nguyên chủ giờ bao giờ lộ diện .
Nguyên chủ là một đứa trẻ mồ côi, bố ruột gì chứ, hơn nữa tiểu thuyết nguyên tác cũng hề nhắc đến bố ruột của nguyên chủ.
Tạ Phong Trần thấy Lâm Nhan Weibo của Sở Mộ Trầm mà bắt đầu ngẩn , trong lòng vui, "Em đang nghĩ gì ?"
Lâm Nhan thở dài, "Anh xem bố ruột của em là thế nào?"
"Em tìm bọn họ ? Anh thể điều tra giúp em." Đôi mắt Tạ Phong Trần sâu sắc, ghim Sở Mộ Trầm một , nếu bố ruột Lâm Nhan thật sự lòng thì cũng chẳng để đến mức nhiều năm như vẫn đến tìm cô!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-223.html.]
Trái , rốt cuộc Sở Mộ Trầm ý gì, mà công khai phát biểu những lời mạng, khiến cho Lâm Nhan thêm vui.
"Không cần, tìm cũng để gì ? Tự tìm phiền não thôi. Hiện tại em cũng đủ mạnh mẽ , cũng cần sự yêu thương của bố ruột." Lâm Nhan lắc đầu ngăn cản, cô cũng nguyên chủ, tại để ý đến những chuyện .
"Kiều Vũ và Tô Oánh đều khai và xác nhận Lâm Sanh tham gia vụ bắt cóc, chứng cứ vô cùng rõ ràng, tội bắt cóc thể nặng thể nhẹ, Kiều Vũ là một kẻ nghiện thu thập, chuyện linh tinh với Lâm Sanh đều thu gom , căn cứ bản ghi âm và lịch sử cuộc gọi, những gì Lâm Sanh với Kiều Vũ đó cấu thành tội hướng dẫn phạm tội (phạm tội xúi giục), là đồng phạm, hai tội gộp chung cùng xử phạt, thể nhẹ thể nặng, Tần Thành hỏi em, hiện tại bố nuôi của em gây ầm ĩ lớn như , em thế nào?" Tạ Phong Trần tâm trạng Lâm Nhan cứ ảnh hưởng mãi bởi chuyện .
"Nên như thế nào thì cứ như , bảo Tần Thành đừng can thiệp sâu để khỏi liên lụy đến bản , cho dù bên chỗ bố nuôi oán hận em, em cũng còn cách nào khác, đành tùy bọn họ thôi!" Lâm Nhan vẫn giữ vững lập trường của .
Chuyện của Lâm Sanh cô sẽ bỏ đá xuống giếng, nếu cuộc sống của bố Lâm gặp khó khăn, cô cũng sẽ thờ ơ lạnh nhạt, cô nguyên chủ, tình cảm sâu nặng với bố Lâm, đến như là cố hết sức .
"Được, để với Tần Thành." Tạ Phong Trần thở dài, tuy rằng Lâm Nhan dứt bỏ sạch sẽ Weibo, nhưng cô vẫn còn chút mềm lòng, chỉ điều một chút lương thiện còn sót đó càng khiến đau lòng.
Cô như vốn nên yêu thương thật , nên chịu những chỉ trích và phỉ báng đó.
Giờ phút , dường như cũng ghét những lời của Sở Mộ Trầm như .
Nếu Lâm Nhan bố ruột chỗ dựa, cô cũng cắn răng nhịn nhục như !
mà cô vẫn còn , sẽ bảo vệ cô thật .
Ngày Lâm Sanh nhận phán quyết, Lâm Nhan cũng tới. Bên ngoài nhiều phóng viên vây quanh, lúc , Lâm Nhan bố Lâm cản , ánh mắt Lâm Lâm Nhan tràn ngập thù hận, thèm giải thích gì xông lên tát Lâm Nhan hai cái bạt tai.