"Đau khổ như tại tù con gái bà ? Bởi vì loại bố phân biệt đúng sai như ông bà mới thể sinh đứa con gái thủ đoạn độc ác như Lâm Sanh. Người một nhà các thật khiến khác ghê tởm, Lâm Nhan xui xẻo tám đời mới nhà họ Lâm các ôm nhầm." Lời của Tạ Phong Trần bén nhọn, căn bản thèm giữ mặt mũi cho bố Lâm Lâm.
Nhà họ Lâm cũng là nhà giàu tiếng ở Hải Thành, hai ông bà từng sỉ nhục như , thấy đổi cả trăm sắc mặt, Lâm lập tức chọc giận, chỉ cảm thấy huyết áp tăng lên nhanh, dường như xỉu đến nơi, môi run run : "Cậu, , khinh quá đáng, dù như thế nào cũng là bọn nuôi lớn nó, , thể nhục bọn như ."
"Kính nhân giả, nhân hằng kính chi*; nhục nhân giả, nhân hằng nhục chi. Tự rước lấy nhục thì đừng trách khác chừa mặt mũi cho các . Những hành động ngày hôm nay của ông bà gì còn mặt mũi để đến công ơn nuôi dưỡng nữa chứ." Tạ Phong Trần càng thêm châm chọc, thấy hai má sưng lên của Lâm Nhan, chỉ cảm thấy lòng đau chịu nổi, nắm tay cô lưng khỏi đám .
*Kính nhân giả, nhân hằng kính chi: trích trong Ly Lâu (hạ) của Mạnh Tử, nghĩa là nếu kính trọng khác thì khác sẽ kính trọng , đời thêm câu "nhục nhân giả, nhân hằng nhục chi" nghĩa là nếu nhục khác thì sẽ khác nhục .
Các phóng viên đều sắc mặt c.h.ế.t chóc của đàn ông dọa lùi , cũng to gan khai thác quan hệ của hai nhưng mỗi đều ánh mắt sắc bén của Tạ Phong Trần dọa đến mức thốt thành lời.
Trong xe, Tạ Phong Trần đẩy Lâm Nhan , giận dữ đóng sầm cửa xe, rung đến nỗi Lâm Nhan run rẩy.
"Đau ?" Tạ Phong Trần đau lòng nâng mặt Lâm Nhan, hình như còn sưng hơn so với hồi nãy, ngón tay cũng dám chạm chút nào, sợ cô đau, giọng dịu dàng như nước.
Trong lòng Lâm Nhan ấm áp, thành thật gật đầu, "Sau đau chứ, đau c.h.ế.t đến nơi !"
"Đau c.h.ế.t cho đáng đời, đánh em, em còn yên chịu né ?" Tạ Phong Trần giận tranh, đôi mắt tràn đầy hung ác trừng Lâm Nhan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-225.html.]
Lâm Nhan nhún nhún vai, bất đắc dĩ, "Em cũng kịp phản ứng mà, trong trí nhớ của em, Lâm phu nhân luôn là một phu nhân dịu dàng, ai ngờ bà tay độc ác như chứ, xem là hận em c.h.ế.t ."
"A~ dịu dàng cái gì, chẳng qua chỉ là giả bộ thôi, phụ nữ đó hổ là thể sinh loại con gái như Lâm Sanh, tâm địa vô cùng độc ác! Nếu mối quan hệ đó của em và nhà họ Lâm, còn trả gấp nhiều ." Lúc nhắc tới Lâm phu nhân, nhất thời sắc mặt của Tạ Phong Trần tối , trong đôi mắt tràn đầy ác liệt.
"Tiêu , xem dung nhan em hủy hoại ! Shzz--- đau ---" Lâm Nhan mở camera của điện thoại ngắm khuôn mặt , ngón tay khẽ chạm, lập tức đau đến mức hít một ngụm khí lạnh, trong lòng vô cùng chán nản.
"Em mắt ? Bây giờ mà em đυ.ng mặt gì?" Tạ Phong Trần tức giận đến mức lấy tay kéo tay cô xuống nắm lấy, oán hận trừng mắt cô, đau lòng bực .
"Em cũng cố ý mà." Vẻ mặt Lâm Nhan vô tội.
"Em ngốc c.h.ế.t , về nhà , dùng đá lạnh chườm, trong nhà cũng còn thuốc mỡ." Tạ Phong Trần bất đắc dĩ, vô cùng ghét bỏ, mau chóng ghế lái lái xe rời .
Mẹ Lâm vung tay tát Lâm Nhan ở ngoài tòa án dấy lên sóng gió.
Rất nhiều đều uất ức Lâm Nhan, Lâm Sanh chuyện , nhưng đánh là Lâm Nhan, cuối cùng vẫn là khác m.á.u tanh lòng.
Đối với những chuyện , ngược Lâm Nhan đáp gì cả, tuy rằng nhận hai bạt tai oan ức, nhưng mà cô cũng thể đánh . Mệt thì cũng mệt nhưng ít nhất sẽ động một chút dùng đạo đức bắt cóc với cô, hơn nữa, còn những lời đó của Tạ Phong Trần, bố Lâm Lâm tìm cô gây khó dễ chỉ sợ cũng suy nghĩ thật kỹ càng.
Cô buông tha cho Lâm Sanh, nhưng cô cũng bao giờ với bố Lâm, đời cũng là kẻ ngốc phân biệt là đúng, là sai.