Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 234

Cập nhật lúc: 2025-04-13 04:05:49
Lượt xem: 70

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ừm, cởϊ áσ khoác thử mới hiệu quả."

 

"Ừ." Người đàn ông chậm rãi cởi cúc áo.

 

"Em giúp ." Lâm Nhan ghét bỏ động tác của chậm chạp, chờ kịp, dứt khoát tay, động tác lưu loát cởi từng chiếc từng chiếc cúc áo một, căn bản chú ý đến ánh mắt bỗng dưng trở nên vô cùng sâu sắc, nóng bỏng của ai đó.

 

Tạ Phong Trần ngắm đôi bàn tay nhỏ bé trắng nõn vô cùng linh hoạt, cúi đầu n.g.ự.c . Anh cúi đầu xuống thể ngửi mùi hương thơm ngát tóc cô. Cô còn nghiêm túc và tập trung, dường như đang sốt ruột giúp , nhưng những xúc động kiều diễm nào đó đang kìm nén trong lòng bắt đầu thể kiềm chế nữa, hơn nữa còn rục rịch ngóc đầu dậy.

 

"Nhan Nhan, em một phụ nữ cởi cúc áo cho đàn ông ý nghĩa gì ?" Giọng của đàn ông khàn khàn, gợi cảm quyến rũ.

 

"Ý gì?" Lâm Nhan mờ mịt, trong một lát kịp phản ứng.

 

"Muốn ngủ!"

 

Lâm Nhan chỉ cảm thấy trái tim đang đập nhanh hơn, còn hiểu ý nghĩa sâu xa trong đáy mắt nóng bỏng của thì ót giữ , nụ hôn mạnh mẽ, bá đạo của đàn ông quét đến như gió, động tác tay lưu loát lột áo khoác của cô .

 

Không áo khoác cản trở, cơ thể hai áp càng gần càng chặt, dường như thể thấy tiếng tim đập trong n.g.ự.c . Trái tim Lâm Nhan run rẩy vô cùng kịch liệt, khép hờ mắt thấy dáng vẻ mê hoặc của đàn ông, lúc cởi cúc áo cô thật sự suy nghĩ gì, bây giờ, aiz, tên chó c.h.ế.t sẽ thể khôi phục dáng vẻ lạnh lùng cấm dục nữa, lúc động tình gợi cảm , thật sự chút ngủ.

 

Lâm Nhan đẩy đàn ông trong n.g.ự.c , há miệng , hổn hển hít thở, "Chờ một chút."

 

"Chờ nổi nữa, lúc em khi xong chương trình thì thể, bây giờ qua lâu như nhưng vẫn bỏ đói." Hô hấp của Tạ Phong Trần nóng rực, siết chặt hai tay, hận thể ôm khảm trong cơ thể, giống như những trai trẻ tinh lực tràn đầy, m.á.u huyết dâng lên, nhịn vô cùng vất vả.

 

Lâm Nhan bây giờ một đôi mắt say mê như sương mù, thấy khiến hung hăng □□.

 

Nói xong, cúi đầu cướp lấy đôi môi cánh hoa hồng hào trơn bóng của cô, nhanh, Lâm Nhan hôn đến mức mơ mơ màng màng, gì cho .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-234.html.]

 

Từ phòng khách đến phòng ngủ, Lâm Nhan mới mơ màng a a, ô ô đòi hỏi: "Chưa, tắm."

 

"Vừa , cùng tắm." Nói xong, đàn ông dùng một tay ôm lấy cô về phía phòng tắm, mở vòi sen , nước ấm ào ào rơi xuống cơ thể hai , nóng bốc lên, ánh sáng màu vàng ấm áp m.ô.n.g lung khiến lóa mắt, choáng váng, hai đôi mắt thẳng , chạm là bốc hỏa, cuối cùng cũng ai kiềm chế nữa, ý loạn tình mê, liều c.h.ế.t triền miên.

 

Không qua bao lâu, từ vòi sen trong phòng tắm đến bồn rửa mặt đến bồn tắm lớn, cuối cùng trở giường. Lâm Nhan cảm thấy như một con cá thiếu nước, ép khô, cả nâng lên nổi một chút sức lực nào. Người đàn ông ôm cô chặt, vẻ mặt thỏa mãn, so với vẻ mệt mỏi của cô thì vẻ vô cùng sức sống, ngón tay vui vẻ chơi đùa cánh tay bóng loáng của cô như là đang vẽ vòng tròn, chủ động tiến hôn khóe môi của cô, giọng dịu dàng đến mức thể tưởng tượng nổi, "Có mệt ?"

 

Lâm Nhan hỏi đến nghẹn lửa, quan tâm đến . Cô bao nhiêu là đừng tới nữa, lúc tên đàn ông thối tẩu hỏa nhập ma, , vùng lên dứt, căn bản lời cô, nếu như cô mệt mỏi mới quỷ đó!

 

Quả nhiên vẫn là nên ham mê nam sắc, sức mạnh giữa nam nữ cách biệt quá lớn, nhất định cô chiếm tiện nghi chút nào!

 

Mệt!

 

"Sao lời nào , giận ?" Lâm Nhan trả lời, Tạ Phong Trần cũng đoán vài phần sai biệt lắm. Thật sự chút thể khống chế , thực sự khá giày vò, nhưng cũng đến mức như mà?

 

"Có biểu hiện , cho em thích?" Người đàn ông nhíu mày suy nghĩ, hoài nghi nhân sinh, trái tim nghẹn , yên lòng.

 

Lâm Nhan cắn răng, "...Anh c.h.ế.t !"

 

______________________

 

Tác giả suy nghĩ của : [A a a a! Cầu trời phù hộ, đừng khóa nữa!]

 

Ha ha ha ha, Tạ cẩu thật sự là ăn thịt còn khoe khoang.

 

Hôm nay chuyện tình cảm là chính, chuyện sự nghiệp nhiều lắm, phần tiết tấu sẽ nhanh hơn.

Loading...