Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 243

Cập nhật lúc: 2025-04-14 12:53:43
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chuyện gì? Lâm Nhan, em đừng ngốc nghếch hồ đồ, gì cũng tin, đàn ông thể một bước lên đến đỉnh ở giới giải trí căn bản là loại đơn giản, em là ai ? Có phận và bối cảnh của ? Nếu em dám nɠɵạı ŧìиɧ với đàn ông khác, cẩn thận đánh gãy chân em." Tạ Phong Trần vội vàng ngừng, đánh tiếng ngăn chặn Lâm Nhan, trong lòng cảm xúc nguy cơ dâng lên dày đặc.

 

Lâm Nhan mang vẻ mặt , thở dài, "Em còn xong sốt ruột cái gì chứ? Sở Mộ Trầm em là em gái ."

 

"Em gái ruột? Đã xác định ?" Dù Tạ Phong Trần cũng là từng trải thương trường, nhanh tỉnh táo .

 

"Không, nhưng mà Sở Mộ Trầm vẻ chắc chắn, còn em xét nghiệm nhân với , em cũng nghĩ xong nên đồng ý. Không cũng ngoài ý ? Em cũng hiểu là cẩu huyết, nên gì bây giờ." Nhắc đến chuyện , trong lòng Lâm Nhan vẫn thổn thức thôi như .

 

"Không cần lo lắng, tất cả chuyện còn , thì cứ từ từ cân nhắc, nếu em mệt thì ngủ ở khách sạn một giấc , lẽ khi tỉnh thể suy nghĩ cẩn thận hơn." Tạ Phong Trần cũng nghĩ đến, mà Lâm Nhan và Sở Mộ Trầm em, khó trách tên họ Sở vô cùng săn sóc Lâm Nhan thì tình cảm còn một tầng nguyên nhân như .

 

Chỉ là thời gian đến nay lâu như , thời điểm tin đồn về Lâm Nhan con ruột của nhà họ Lâm lên đến đỉnh điểm, tại nhà họ Sở mặt chỗ dựa cho cô?

 

Bây giờ chuyện giải quyết xong mới cho Lâm Nhan chân tướng, cũng là suy nghĩ cái gì nữa.

 

Nhà họ Sở ở Bắc Thành tuy rằng thế lực lớn, nhưng nhà họ Tạ bọn họ cũng là quả hồng mềm, chỉ cần Lâm Nhan , nhà họ Sở đừng mong thể ép buộc cô.

 

Tạ Phong Trần càng nghĩ càng lo lắng, tâm trạng nào tham gia tiếp phần cuộc họp, nhẹ giọng yêu cầu Trần Sảng đặt vé máy bay cho , tiên ở bên cạnh Lâm Nhan mới .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-243.html.]

 

Cô nhóc tâm tư mẫn cảm, lo lắng cô ở một sẽ suy nghĩ miên man khổ sở.

 

, trong lúc cô khó khăn nhất, những gọi là bố ruột cũng hề lộ diện.

 

"Tạ Phong Trần, hình như ở đây, em cần lo lắng chuyện gì nữa." Lâm Nhan thấy bông tuyết bay ngoài cửa sổ, bỗng nhiên cảm thấy tâm trạng cũng quá buồn phiền như .

 

"Vốn cũng chuyện gì to tát , dù bất kể em là con gái nhà ai, bố ruột là ai, về em vẫn sống với mà. Em nhận thì nhận, nhận thức thì chúng coi như chuyện , Lâm Nhan, bất kể thế nào, cũng sẽ ở bên cạnh em." Người đàn ông bá đạo công khai chủ quyền.

 

Lâm Nhan nhịn nở nụ , "Hình như sống cùng với cũng tệ . Tạ Phong Trần, Hải Thành tuyết rơi ? Bắc Thành tuyết rơi , bên ngoài một mảng trắng xóa, vô cùng , nếu như ở đây chúng thể cùng đắp tuyết ."

 

"Cũng em Hải Thành ít khi tuyết rơi, mặc dù tuyết thì cũng là tuyết kèm mưa, thể đắp tuyết ." Giọng của đàn ông trầm thấp, giọng ngắt quãng hơn bình thường, ngược đồng ý tán gẫu tiếp với cô.

 

Tuyết rơi ở Bắc Thành thấy, cũng cảm thấy gì đặc biệt, nhưng mà như , trong lòng kìm lòng mà tràn ngập chờ mong thấy cảnh tuyết ở Bắc Thành.

 

Qua mấy tiếng nữa, thể cùng cô ngắm tuyết, còn thể cùng nặn tuyết với cô.

 

Lúc hai đang chuyện, cửa phòng Lâm Nhan gõ vang, Lâm Nhan mở cửa , thấy ngoài cửa là một đàn ông trung niên xa lạ, nho nhã, lịch sự, mặc tây trang giày da, vẻ mặt cô nghi hoặc nhưng vẫn duy trì lễ phép cơ bản, "Tiên sinh, ngài tìm ai ạ?"

Loading...