Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 258

Cập nhật lúc: 2025-04-18 04:43:54
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Các em cũng , tự tìm Tiểu Mạch ." Sở Mộ Trầm , từ chối cho ý kiến.

 

Tiểu Mạch là trợ lý của Sở Mộ Trầm, là một trai tài nấu nướng phi phàm và tác phong việc vô cùng tinh tế.

 

Lâm Nhan uống canh gừng xong lập tức ngủ, cũng do canh gừng hiệu quả thế nào mà Lâm Nhan cảm giác ngủ sâu. nhanh chóng cảm thấy nóng tới mức chịu , chảy nhiều mồ hôi mà cô vẫn tỉnh , cơ thể lúc nóng lúc lạnh suốt cả đêm tựa như đang giày vò trong hai tầng băng hỏa.

 

Chờ tới khi cô tỉnh , cả đều m.ô.n.g lung, miệng đắng lưỡi khô còn kiệt sức, ngơ ngẩn cây kim châm mu bàn tay hồi lâu mới bừng tỉnh , quang cảnh xung quanh vốn căn phòng trong khách sạn mà là cách trang trí của phòng bệnh ở bệnh viện, rướn dậy lập tức xuống.

 

"Dậy ? Đừng lộn xộn." Ngoài cửa phòng bỗng truyền đến một giọng nam quen thuộc, Lâm Nhan lập tức ngoái , liếc mắt thấy Tạ Phong Trần cầm cơm hộp .

 

Ánh mắt Lâm Nhan sáng lên, vui vẻ , "Sao ở đây ? Đến từ lúc nào?"

 

Mới mở miệng phát âm thanh vô cùng khàn, cổ họng phát đau, cô lập tức nhíu mày.

 

"Nếu tới chỉ sợ em sốt tới ngu . Đừng nữa, uống chút nước cho thông họng ." Tạ Phong Trần tiện tay đặt cơm hộp ở đầu giường rót thêm một ly nước ấm, thử nhiệt độ mới đưa chén sát miệng Lâm Nhan, "Uống ! Không nóng ."

 

Lâm Nhan cũng cãi nữa, há miệng "ừng ực" vài tiếng uống xong ly nước, thoải mái hơn , "Em phát sốt nha! Có thể là do hôm qua việc bên bờ biển lạnh, may mà ở đây, đến lúc nào ? Không gần đây công ty bận nhiều việc ?"

 

"Đã sẽ gọi video khi ngủ nhưng gọi mãi em vẫn bắt máy, lo lắng nên tới xem thử, cũng do bận quá, đúng nên tới thăm em sớm hơn chút." Tạ Phong Trần giơ tay sờ sờ trán Lâm Nhan, nhiệt độ bình thường, thở dài nhẹ nhõm một , nhớ lúc đó cả Lâm Nhan nóng như lửa đốt, trong lòng hiểu xoắn chặt , cũng trách gần đây sơ ý, ít quan tâm đ ến cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-258.html.]

 

"Không gì thì thôi , em trách . Em cũng con nít, lúc nào cũng cần chăm sóc . Anh đừng chuyện bé xé to, ngã bệnh là chuyện bình thường." Lâm Nhan đồng ý, vội trấn an cảm xúc của .

 

"Chuyện đó hiểu rõ nhưng dáng vẻ khó chịu vì phát bệnh của em, thể thờ ơ ."

 

"Được , ! Không dễ gì mới gặp mặt, đừng tranh luận về vấn đề nhỏ nữa, xuống chuyện với em ! Mấy ngày gặp, hốc hác tới , ngày nào cũng thức đêm tăng ca, ngủ ngon hả ? Tối hôm qua ngủ chút nào ?" Lâm Nhan dứt khoát sang chuyện khác.

 

"Lại chuyển đề tài tới chuyện của ? Lâm Nhan, là đàn ông, việc với cường độ cao như bình thường."

 

"Vậy cũng thể chịu đựng như chứ ! Chịu đựng tới mức hư thì ai lo cho đây?" Lâm Nhan nhíu mày, cực kỳ bất mãn.

 

"Vậy rốt cuộc bây giờ là ai tự chăm sóc bản tới mức sinh bệnh ?" Tạ Phong Trần nhịn mà bật , bản lĩnh đánh trống lảng của quả thật là hạng nhất, suýt chút nữa cô dắt .

 

"Có ai khống chế loại chuyện ngã bệnh ? Anh thể trách em !" Lâm Nhan lè lưỡi, hổ mà .

 

"Uhm, trách em, trách trông nom em cho , trách mềm lòng đồng ý cho em mùa đông, đành lòng gò bó em nhưng khi em ngã bệnh hối hận vì quá dung túng em, nếu là ở nhà thì thể lạnh tới mức cảm cúm chứ?" Hiện tại Tạ Phong Trần thật sự một chút biện pháp nào để quản lý Lâm Nhan.

 

"Haizz! Em đói bụng lắm , tóm mua cơm cho em ăn ?" Người đàn ông càng lúc càng lải nhải, Lâm Nhan xoa cái bụng xẹp lép, mong chờ chằm chằm hộp cơm.

 

"Ăn cơm !" Tạ Phong Trần cũng nữa.

Loading...