"Lâm tiểu thư, Tạ tổng cả, bận rộn xử lý công việc xong thì ngủ !" Trần Sảng vẫn chịu sự thật.
" ở sân bay, sẽ lập tức thủ tục về Hải Thành, báo tin cho Tạ Phong Trần khách sạn cùng với phụ nữ khác, trở về bắt kẻ gian da^ʍ. Trợ lý Trần, hao tâm tổn trí lừa gạt như , chẳng lẽ ông chủ các thật sự ngủ với đàn bà khác ?" Lâm Nhan cố ý hỏi, giọng còn tức giận.
"Bắt, bắt kẻ gian dâm Lâm tiểu thư, chuyện tuyệt đối khả năng, trong lòng ông chủ chúng chỉ một Lâm tiểu thư. Ông chủ bỏ thuốc... Cô đừng nóng ruột, tìm bác sĩ đến khám, cả, chờ khi nào cô đến sân bay thì đón cô." Trần Sảng cực kỳ hoảng sợ, mắt thấy thể giấu nên đành thẳng nhưng mà cô là bố Lâm bỏ thuốc.
Biết Tạ Phong Trần cả, Lâm Nhan cũng thở phào một , an tâm đăng ký.
Lúc Lâm Nhan đến khách sạn là năm giờ sáng, khí trong phòng vô cùng lạnh lẽo như sắp đóng băng, cửa sổ mở toang, quần áo đều xé rách, trong lúc ngủ mơ mà đầu cũng đầy mồ hôi, ngủ hề an .
"Quần áo mồ hôi ướt đẫm hết , cởi giúp ?" Lâm Nhan lấy một cái khăn mặt lau mồ hôi cho , lo lắng đóng cửa sổ , lấy chăn phủ lên , lăn qua lăn một hồi, cả cô cũng mướt mát mồ hôi còn nóng.
"Tạ tổng cho khác tới gần, ai đυ.ng ngài cũng đều đánh, Triểu thiếu và Lục thiếu cũng đánh, bác sĩ gia đình cũng cách nào thể tiêm thuốc giải cho Tạ Tổng, vật lộn mấy tiếng đồng hồ, bây giờ mới ngủ. Lục thiếu và Triển thiếu mới rời khỏi, ngày mai ngủ dậy là . Lâm tiểu thư, ngài mệt mỏi cả đêm cũng nên nghỉ ngơi một lát!" Trần Sảng giải thích.
"Đang yên đang lành, tại bỏ thuốc?" Lâm Nhan nhớ rõ ràng là chuyện , tin tức rằng Tạ Phong Trần uống rượu bên ngoài ít như thế nào, dè dặt cẩn thận như mà vẫn dính bẫy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-272.html.]
"Là do sơ suất, hôm nay vốn nên tham gia một buổi tiệc ăn với Tạ tổng nhưng nửa đường thì phía bên công ty tài vụ chút việc, ngoài nhận một cuộc điện thoại, lúc về Tạ tổng ..."
"Thật sự chỉ đơn giản như ? Vậy tại lúc đầu còn gạt ? Nếu sớm một chút thì cấp tốc về thăm ."
"Tạ tổng sợ tiểu thư lo lắng nên cho ." Ngữ khí Trần Sảng tự nhiên.
"Thôi ! Cậu cũng mệt , nghỉ ! Bên lo." Trần Sảng như , Lâm Nhan tin ngay lập tức, dựa tính tình Tạ Phong Trần, quả thật thể sẽ gạt cô, nhưng mà nhớ chuyện vô duyên vô cớ chịu loại hành hạ , trong lòng cô cũng đau lòng vì . Còn về chuyện ảnh chụp, cô đợi Tạ Phong Trần tỉnh táo .
Lâm Nhan cảm thấy chuyện hợp lý lắm, bỏ thuốc Tạ Phong Trần ngay tại bữa tiệc ăn, còn đàn bà khách sạn cùng Tạ Phong Trần. Người lưng còn chụp ảnh bắt chước theo kiểu của cô, đúng là bụng khó lường, xem chuyện đơn giản là nhằm Tạ Phong Trần, ngược tựa như đang khıêυ khí©h cô.
Rốt cuộc lưng là ai?
Lúc Lâm Nhan đoán , cô tiễn Trần Sảng trở về phòng. Người đàn ông đá chăn, đầu đầy mồ hôi. Lâm Nhan thở dài, cửa sổ mở toang như còn lạnh c.h.ế.t . Lâm Nhan đóng cửa sổ, kéo màn đến c ởi quần áo cho , ai ngờ đυ.ng một cái mạnh bạo hất tay , trong lúc ngủ mơ vẫn còn hét một tiếng "cút".
Mu bàn tay Lâm Nhan cái hất đau vô cùng, cô còn tưởng sẽ tỉnh , ai ngờ ngay cả mắt cũng mở. là... Thôi, cô so đo với , thuận tay lau lau mồ hôi mặt , nhẹ giọng trấn an, "Đừng nhúc nhích, quần áo ướt đẫm , em giúp c ởi đồ để ngủ cho thoải mái."
Không đàn ông cảm nhận giọng của cô thế nào mà thật sự ngoan ngoãn xuống, hề lộn xộn.