Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 32

Cập nhật lúc: 2025-03-13 04:37:10
Lượt xem: 100

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Bà cố nội, em điên ? Vì một xa lạ mà ngay cả căn nhà Tạ thiếu đưa cho em, em cũng dám bán ?" Sắc mặt Tiêu Bạch tối sầm, vô cùng kích động.

 

"Tiểu Bạch, nhà là vật chết, là sống. Còn bằng đổi thành tiền mang đầu tư! Em cũng nửa cuộc đời trải qua trong nghèo túng và chán nản." Lâm Nhan chút khách khí trợn mắt xem thường, nguyên chủ của cô đủ suy nghĩ thông , ngờ tới Tiêu Bạch càng suy nghĩ thoáng bằng nữa.

 

"Xem tốc độ tiêu tiền phá của của em như vầy, bao nhiêu tiền cũng đủ..." Tiêu Bạch phỉ nhổ, còn gì để , nhưng bộ dạng tâm ý quyết của Lâm Nhan, : "Xem em quyết tâm tự riêng , nhưng mà hợp đồng của em với công ty còn ba năm nữa mới kết thúc đó."

 

"Em cũng tính hủy hợp đồng , em để cho từ chức ngoài một thôi, em đầu tư cho lấy cổ phần, chia hoa hồng cho em là ." Lâm Nhan nhún nhún vai, để ý chút nào , cũng coi trọng chuyện .

 

"Vậy mà cô nghĩ ngon ăn như , chỉ chờ chia tiền. Ông đây vất vả lắm mới chỗ vững chắc trong công ty, vì một câu của cô mà lời từ chức ? Lâm Nhan, cô còn là ?" Tiêu Bạch trợn mắt liếc Lâm Nhan một cái, cảm thấy con nhóc gần đây đổi chỉ lớn một chút .

 

"Tiểu Bạch Bạch, nếu nên sự nghiệp của riêng , tương lai thể ngẩng đầu ở nhà họ Tiêu, dù trai đối với tệ, nhưng còn những khác ở nhà họ Tiêu thì ! Anh tự một ! Hiện tại thiên thời, địa lợi, nhân hòa, chỉ thiếu một ngọn gió đông là thôi." Lâm Nhan cảm thấy bản thật sự là lao tâm khổ trí chết, khuyên bảo hết nước hết cái, khuyên cả nửa ngày trời.

 

Cũng may đầu óc Tiêu Bạch cũng sáng sủa, cô vì cho , cũng chuyện thể thực hiện , cuối cùng đồng ý trở về sẽ đơn thôi việc.

 

Việc quan trọng xong , Lâm Nhan chút khách sáo nào sai khiến Tiêu Bạch cùng mua những vật dụng của nhà mới với cô.

 

Nhà mới nội thất thiện, Lâm Nhan thể xách vali ở luôn, nhưng khi cô chuyển nhà vẫn còn mua một đồ dùng.

 

Lâm Nhan mua ít đồ vật linh tinh, cả cốp xe cũng đóng , Tiêu Bạch xách đồ đến mức đầu đầy mồ hôi, nghiến răng nghiến lợi.

 

Lâm Nhan thì nhẹ nhàng thoải mái, tấm bìa cứng từ chỗ nào, ngừng quạt lên mặt Tiêu Bạch, mang vẻ mặt chân chó: "Thật vất vả cho Tiểu Bạch Bạch! Đại ơn đại đức tiểu nữ xin ghi khắc cả đời, đêm nay sẽ dẫn thả lỏng thật ."

 

"Anh cảnh cáo em, cho phép tiếp tục đến hội sở nữa." Tiêu Bạch vô cùng hung ác cảnh cáo, phụ nữ Lâm Nhan ly hôn xong thì tim phổi, thật sự lo lắng cô chơi với lửa, thèm quan tâm đến cô nữa, nhẫn nhục chịu khó xách đồ xong thì chạy như bôi mỡ chân, giống như là chỉ cần chậm một giây, Lâm Nhan sẽ giữ tổng vệ sinh nhà mới .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-32.html.]

Lâm Nhan hậm hực, con quỷ nhỏ, chạy trốn còn nhanh hơn thỏ nữa.

 

Bầu trời tối đen, màn đêm buông xuống, đèn hai bên đường tự động sáng lên, một Lâm Nhan một cửa hàng thịt nướng bên đường, ăn no nê dẹp đường hồi phủ.

 

Ai ngờ mới bước cửa thì thấy dì giúp việc sốt ruột chờ ở cửa, nhỏ giọng : "Lâm tiểu thư, trễ như cô mới về, ông cụ chờ cô cả nửa ngày ."

 

Ông cụ Tạ?

 

Ông nội của Tạ Phong Trần ?

 

Là nhân vật lớn một hai của Hải Thành thế hệ , ông đến đây ?

 

Lâm Nhan nheo mắt, trong lòng dự cảm , năm phút đồng hồ , Lâm Nhan tìm cớ trốn trong phòng gọi điện thoại.

 

Trần Sảng thoáng qua màn hình cuộc gọi hiển thị gọi đến... Lâm tiểu thư?

 

Trời tối, cô gọi điện thoại cho để ?

 

"Lâm tiểu thư, ngài tìm ?" Giọng điệu Trần Sảng cũng coi như lễ phép.

 

"Trợ lý Trần, phiền chuyển lời cho Tạ Phong Trần một tiếng, ông nội đến đây." Lâm Nhan nhớ tới ánh mắt của ông cụ, một cái đầu mà to thành hai cái luôn.

 

"Tại ông cụ đến tìm cô? Cô chuyện ly hôn ?" Trần Sảng rùng một cái, như sấm nổ bên tai, giọng cũng chút run rẩy.

 

Gia giáo nhà họ Tạ vô cùng nghiêm khắc, cả đời ông cụ Tạ hận nhất là chuyện con cháu coi chuyện tình cảm hôn nhân như trò đùa, bây giờ sắp tới lúc phẫu thuật, chuyện nếu để ông cụ chẳng là thiên hạ đại loạn ?

Loading...