Địa điểm thử vai trong hội trường một khách sạn ở ngoại thành, Lâm Nhan trực tiếp hẹn nhóm Thiếu Niên Rực Rỡ ở một chỗ ăn trưa ở gần đó, đó cùng đến địa điểm thử vai.
Lúc Lâm Nhan đến, trong đại sảnh ít , thì lấy gương tô lông mày, thì lật qua lật sổ ghi chép ôn diễn xuất, cũng vài tụ tập một chỗ thảo luận vai diễn lựa chọn thử vai , thể tất cả đều chăm chú chuẩn cho việc thử vai.
Đoàn của Lâm Nhan xuất hiện gây náo động nhỏ, dù , ngoại trừ nhan sắc của cô còn gì để bàn cãi thì bốn thiếu niên đằng quả thực khiến mắt sáng long lanh.
Tiếng tăm của cô cũng đặc biệt lớn lắm, lúc nào cũng nhận , tìm bừa một chỗ xuống, một lúc thì cửa truyền đến tiếng ồn ào.
Cô vô thức đầu , thì thấy Lâm Sanh cùng với mấy vệ sĩ mặc đồ đen vây quanh tới.
Từ tới giờ, Lâm Sanh luôn khiêm tốn việc, điều vì tình cảm lưu luyến giữa cô và Hàn Hữu Niên đưa ánh sáng mà bọn chó săn theo dõi, Hàn Hữu Niên lo lắng cho sự an của cô nên mới sắp xếp mấy vệ sĩ cùng cô .
"Người phụ nữ lai lịch gì? Lại phô trương lớn như ?"
"Cô mà cô cũng á? Người gần đây thường chiếm đầu đề hotsearch - Lâm Sanh đó, vốn chỉ là một minh tinh tuyến ba mà thôi nhưng hôm chụp bạn trai là tổng giám đốc tập đoàn Hàn thị, bối cảnh hùng mạnh như , hậu trường cứng rắn, danh tiếng hiện tại nghiền nát minh tinh tuyến một đó."
"Ngầu , cô xuất hiện, cần chúng ở đây gì nữa?"
"Có ai bảo đúng ? Mà cô gái lúc cũng xinh tuyệt trần luôn! Còn dẫn theo mấy siêu siêu siêu trai nữa, điều mặt Lâm Sanh đoán chừng cũng cúi đầu mà thôi!"
.....
Mấy vẫn còn đang thầm gì đó, Lâm Nhan tâm trạng , cô chút ngoài ý quan sát Lâm Sanh, quả nhiên chỗ dựa sảng khoái.
Đi tới cũng đãi ngộ nhà nhà vây quanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-47.html.]
Trong trí nhớ của nguyên chủ, lúc Lâm Sanh mới về nhà họ Lâm, còn là một cô gái nhát gan thẹn thùng, qua hai năm ở nhà giàu thì lột xác , cả tràn ngập tự tin kiêu ngạo, sáng chói như mặt trời chiếu rọi.
"Nhan Nhan, chị cũng thử vai ? Nghe diễn phim của đạo diễn Đỗ vô cùng khó, chúng nhất định nắm thật chắc cơ hội."
Lâm Sanh thấy Lâm Nhan, ánh mắt dừng một chút lập tức thì thầm vài câu với vệ sĩ bên cạnh, đó thẳng đến chỗ Lâm Nhan chào hỏi, "Em thể ở đây ạ?"
Lâm Nhan thể, nhưng mà Lâm Sanh đến một cái, tất cả trong hội trường đều hướng về nơi , cô thể để tình trạng quá huyên náo , vẻ mặt lạnh nhạt trả lời, "Tùy cô, hội trường cũng do nhà mở."
Vẻ mặt cô cứng đờ, trong mắt hiện cảm xúc mất mát, ngay đó bày nét mặt tươi xuống, khẽ, "Thật xin , em chị thích em, nhưng bố hi vọng hai chúng ở chung hòa bình, em thể nào như thấy chị ."
Lâm Nhan liếc mắt Lâm Sanh, nhếch môi , "Không cần miễn cưỡng, chúng mãi mãi thể nào là bạn bè, cũng thể mối quan hệ nào khác."
"Chị mắt cao hơn đầu, ai ai cũng chướng mắt, nhưng Lâm Nhan , em nợ chị." Lâm Sanh thái độ cứng rắn của Lâm Nhan chọc giận, giọng điệu cũng lạnh nhạt vài phần.
"Chúng thiếu nợ , xa lạ là nhất ?" Cô trả lời.
"Lâm Nhan, chị đổi ." Lâm Sanh khϊếp sợ Lâm Nhan, giọng điệu chắc chắn.
Cô vẫn nhớ rõ đầu tiên bắt gặp Lâm Nhan, thể cảm nhận thái độ thù địch mãnh liệt với , thế mà mấy gần đây, tuy cô chuyện vẫn cứng rắn cay nghiệt như thế nhưng sự thù địch trong mắt biến mất.
Mà biến thành kiểu lạnh nhạt coi ai gì, rõ ràng chị vẫn là Lâm Nhan đấy, nhưng giống như Lâm Nhan lúc nữa.
"Thử vai sắp bắt đầu , đừng nữa!" Lâm Nhan nhạt một tiếng, từ chối trả lời.
Bên trong cũng đổi , cô thể là Lâm Nhan lúc nữa cơ chứ?