Lâm Nhan ý định dính dáng gì tới mấy , nhưng cũng ngại giúp đỡ Tạ Phong Trần một , chí ít thể cho một cơ hội tranh thủ.
Một đêm mộng . Chạng vạng tối hôm , Lâm Nhan bắt đầu tự sửa soạn để tham gia dự tiệc.
Lúc cô thu xếp tài sản của nguyên chủ, sa thải stylist riêng , những gì thể tiết kiệm thì nên tiết kiệm, bây giờ cái gì cô cũng chỉ thể tự vận động.
Lâm Nhan soi gương xử lý qua loa tóc một chút, mái tóc xõa tung buộc búi củ hành, cài một chiếc kẹp tóc kim cương hình nai con tinh tế, phối hợp với một bộ váy lễ phục màu xanh khói nước biển, thiết kế xung quanh váy đều xẻ sâu chữ V đến eo, lộ xương quai xanh tinh xảo cùng cần cổ thiên nga thon dài mảnh khảnh, đường cong xương cánh bướm lưng tuyệt , lễ phục thiết kế mỹ, phô bày bộ dáng lả lướt quyến rũ của Lâm Nhan, táo bạo gợi cảm, vô cùng hấp dẫn khác.
mà cô một bộ châu báu kinh điển hợp mốt nào, hai bộ trả cho Lâm phu nhân. Tìm trong ngăn kéo cũng tìm thấy bộ nào thích hợp, cô trực tiếp bỏ qua châu báu, chọn một cái đồng hồ kim cương màu lam nhạt hiệu Patek Philippe, khiến khí chất cả lập tức nâng lên, quyến rũ mà mất thở ưu nhã.
Lâm Nhan tự thấy hài lòng với tạo hình của , ngoài dự đoán, đến biệt thự nhà họ Hàn một lúc trở thành tiêu điểm, chỉ là, trong khi thổn thức đố kị với Lâm Nhan cậy sắc mà quá, sự chú ý nhanh chóng hấp dẫn bởi một chuyện khác.
Lâm Nhan dự tiệc rượu một , MỘT MÌNH đó, tin tức giống như lửa cháy lan cánh đồng, lửa lập tức lan nhanh đến trong nhóm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-53.html.]
Không ít chờ xem kịch vui, Hàn Phỉ Phỉ chỗ xôn xao ngoài cửa thì chú ý đến Lâm Nhan, thấy dáng vẻ chói lóa của cô, ghen ghét trong mắt chợt lóe lên biến mất, liếc mắt hiệu với bạn của là Tôn Tư Vũ một cái, cô lập tức chút thiện chí nào ngăn cản phía Lâm Nhan.
"Lâm Nhan, lâu gặp, hôm nay cô mặc bộ thật xinh , cũng chỉ khuôn mặt xinh như cô mới thể đủ khả năng cân bộ lễ phục của mùa ." Tôn Tư Vũ ánh mắt liếc Lâm Nhan từ xuống , trong lòng lạnh, một bộ trang sức châu báu chỉnh tề cũng đeo, mà còn ngại dám ở đây, đúng là cống rãnh mà đòi sóng sánh với đại dương, kênh mương mà đòi tương đương với thủy điện.
"Dù là thật sự xinh , nhưng cô tiếc lời khen ngợi như , vẫn vui vẻ đó, cảm ơn cô." Lâm Nhan lịch sự mỉm , cố ý để ý việc cô mỉa mai khıêυ khí©h về việc cô mặc bộ lễ phục của mùa .
"Tạ thiếu đúng là may mắn, mỗi ngày đều thể đối diện với một vợ mắt như , nếu như là Tạ thiếu, chắc nỡ để cô ăn mặc táo bạo thế ngoài cho khác , điều hiện tại cô lăn lộn trong giới giải trí, tư tưởng đương nhiên là thoáng hơn chúng nhiều." Tôn Tư Vũ ngờ Lâm Nhan mặt dày mày dạn như , hề tiếp chiêu, ánh sáng trong mắt cô khẽ di chuyển, lời tạt sang chuyện khác, "À đúng , Tạ thiếu ? Sao thấy nhỉ?"
Lâm Nhan trang phục lộng lẫy đến dự tiệc, bên cạnh bóng dáng Tạ thiếu, tinh mắt đều hiểu , Lâm Nhan thế là đang tự vả mặt .
"Anh ? Trong tay còn chút việc bận đến ngay , lẽ là tối nay mới thể đến." Lâm Nhan mặt nhưng trong lòng thì nổi.
"Là bận rộn đến là căn bản dự tiệc rượu cùng với cô đây? Lâm Nhan, cô dối lừa gạt khác như là nha." Tôn Tư Vũ nhất quyết chịu bỏ qua.