Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 57

Cập nhật lúc: 2025-03-17 04:37:59
Lượt xem: 102

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ tới giờ Lâm Nhan thích thể hiện sự yếu đuối, dù mắt cá chân thương cũng vẫn luôn cố chịu đựng, một câu cũng , ai Tạ Phong Trần đến phát hiện , còn quan tâm cô ở mặt như , thể nghi ngờ là đủ cho cô mát mặt.

 

Trong lòng cô phức tạp phân biệt nổi nữa, cảm động ngừng.

 

Tất cả đều trách móc cô, chờ xem trò của cô, chỉ mỗi , trong mắt chỉ cô, quan tâm cô đau .

 

Trong nháy mắt Lâm Nhan Tạ Phong Trần đều là mang theo quầng sáng rực rỡ, đàn ông như , khó khiến cho khác rung động nha!

 

Cô cảm nhận trái tim đập mạnh một cách rõ ràng, nhưng cô nhanh chóng hiểu , lúc thời điểm cảm động tim đập rộn ràng, Lâm Nhan cố nén nước mắt, nhận thấy đều dồn ánh mắt tìm tòi soi mói , vô cùng kỳ quái, nhẹ nhàng kéo áo , hiệu cho lên.

 

Sự xuất hiện của cho cô một liều thuốc trợ tim, cũng khiến cả cô đều...

 

"Em là đồ ngốc ? Đau cũng kêu lên? Đường đường là thiếu phu nhân nhà họ Tạ tự dưng yên cho bắt nạt, thể diện còn !" Vẻ mặt đầy ghét bỏ, chuyện nghiêm khắc hề nể mặt nhưng động tác tay dịu dàng tháo giày cao gót chân , duỗi cánh tay, một tay ôm Lâm Nhan trong ngực, đỡ cho cô vững, đàn ông mặc bộ âu phục màu đen cắt vặn, khí chất lạc, lúc sắc mặt căng cứng , cả đều tràn ngập thở lạnh lùng cấm dục.

 

Mà vành mắt Lâm Nhan đỏ bừng, miệng phụng phịu, dáng vẻ đáng thương, yếu đuối dựa đàn ông, giống hệt như chim nhỏ nép , hai vợ chồng tựa như một bức tranh chói mắt, nhất là phụ nữ vô cùng ngoan ngoãn dễ thương, còn chút ý chí chiến đấu hừng hực nhe nanh múa vuốt ban nãy.

 

Ánh mắt Tạ Phong Trần lạnh lùng lướt chung quanh, môi mỏng nhếch lên, giận mà uy, khiến đều cúi đầu xuống tránh né ánh mắt sắc bén , đến thở mạnh cũng dám.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-57.html.]

 

Bọn họ cứ tưởng là Tạ Phong Trần thật sự thích Lâm Nhan, ai dè những đến, còn mặt giúp vợ nữa chứ.

 

Dáng vẻ đại thiếu nhà họ Tạ cao quý bao, vì Lâm Nhan khom lưng cởi giày, đây là sủng ái đến cỡ nào chứ.

 

Mọi cùng vả mặt bôm bốp, từng , từng hối hận, sợ hãi thế lực của nhà họ Tạ, cho nên đều ngừng chột .

 

Ánh mắt âm u của dừng ở vẻ sợ gì mặt Hàn Hữu Niên, đều là những cưng chiều mà kiêu ngạo lớn lên, một tuấn tú nho nhã, một điềm tĩnh kín đáo, ánh mắt giao thì mùi khói s.ú.n.g vô hình lập tức tràn ngập.

 

"Hàn thiếu, hôm nay là Hàn đại tiểu thư lòng mời nhỏ và mợ nhỏ của cùng chúc thọ ông cụ nhà, ngờ tiếp đãi như thế . Nếu nhà họ Hàn tưởng là nhà họ Tạ chúng ở đây đổi trắng đen, thì đừng trách nhà chúng tự tay đòi công bằng." Tạ Phong Trần chỉ liếc một cái, Tiểu Phong ngay lập tức lên án công khai vô cùng tàn nhẫn.

 

Ý tại ngôn ngoại, Lâm Nhan là thiếu phu nhân nhà họ Tạ, hôm nay thể tới đủ cho nhà họ Hàn thể diện, nếu nhà họ Hàn khiến cô chịu uất ức, thì đừng trách nhà họ Tạ trở mặt.

 

Ở Hải Thành , nhà họ Hàn gần như một tay che trời, nếu nhà nào thể đấu cùng bọn họ thì cũng chỉ nhà họ Tạ mà thôi, nhưng từ đến giờ nhà họ Tạ khá khiêm tốn, rõ ràng là vì Lâm Nhan mới công khai tỏ ý ngại đối địch với nhà họ Hàn.

 

Tần Nhược Phong gọi Tạ Phong Trần là nhỏ, đêm nay gặp Lâm Nhan cũng bất ngờ, lén điều tra phận Lâm Nhan từ sớm, quan hệ của cô với nhỏ, thành kiến với cô, cũng đến việc thích , nhưng mấy tiếp xúc với cô, đều mang tâm trạng phức tạp, điều chuyện cũng đồng nghĩa với việc thể trơ mắt ngoài ức hϊếp nhà .

 

Nhất là một Lâm Nhan vây quanh chỉ trỏ, bộ dáng một chiến đấu, dáng vẻ chịu đau đớn cũng dám , thật sự đáng thương.

Loading...