Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 62

Cập nhật lúc: 2025-03-17 10:48:10
Lượt xem: 82

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiền trong tài khoản, hiển nhiên cô cũng thể cho khỏi danh sách đen, gọi điện thoại thẳng cho Tiêu Bạch, "Tiền cần chuyển cho em, trực tiếp lấy tiền vốn gây dựng sự nghiệp Studio , đợi lúc nữa bà đây chuyển thêm cho 300 vạn, đưa cho Giang Dã thanh lý hợp đồng."

 

"Con mịa nó, bà cô của ơi, vụ xuống tay của em mạnh bạo quá trời đó!"

 

"Quá trời cái gì mà quá trời, tiền tới tay, còn hết nóng hổi lập tức phủi m.ô.n.g mất. Em cũng chỉ là cái bần hàn khốn khổ thôi." Trong lòng cô buồn bực, vài ngày mua nhà trực tiếp bỏ hơn nửa phí ly hôn , tiền thuốc men cho em gái Giang Dã và tiền bồi thường hợp đồng cho đều là một tiền lớn, chỗ nào cũng cần tiêu, Lâm Nhan chỉ khao khát thể hóa thành máy in tiền.

 

"Em mà còn nghèo, biệt thự Thiên Hải đáng giá hơn 100 triệu ."

 

Mặt Lâm Nhan sốc, dám tin, "Không chứ? Đắt như ư?"

 

Cô vẫn tưởng rằng căn biệt thự đó thấp nhất là 2000 vạn lẻ, cao nhất lẽ cũng chỉ hơn 5000 vạn, nghĩ cô mơ hồ rõ chỗ tài sản của hơn trăm triệu.

 

"Có tiền cũng mua !"

 

Trong đầu cô nhịn vang lên câu đó là phòng cưới nhà họ Tạ chuẩn cho Tạ Phong Trần, hơn nữa bảo thể bán căn nhà đó , vội vàng , "Tiểu Bạch, phòng đó hết bán ."

 

"Vì ? Anh còn tìm định giá chuẩn đăng lên đây !" Tiêu Bạch hỏi.

 

"Không gì, tạm thời bán nữa, em mới chút lời từ vụ đặt cược, cũng buồn chán đến tình trạng bán nhà." Lâm Nhan đến chuyện cô ly hôn cùng ông chồng từ trời rớt xuống ở chung một mái nhà để diễn kịch.

 

"Ôi, đến đây, ngược nhớ tới, em với vị chồng của em chuyện gì xảy ? Vì đồng ý dự tiệc với em? Anh hôm nay còn mặt giúp em." Gần đây Tiêu Bạch vô cùng mẫn cảm, luôn để tâm tới việc của Lâm Nhan.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-62.html.]

 

Cô thở dài, việc diễn kịch là điều thể giấu giếm, dứt khoát khai báo hai năm rõ mười.

 

"Bà cố nội của ơi, cái tên Tạ Phong Trần nguy hiểm, lúc chả thèm ngó ngàng gì đến em, hai cơ hội tiếp xúc, em nhất quyết đừng để mê hoặc. "

 

"Anh còn lời , tin tưởng em đến mức nào ? Em đói bụng ăn quàng cũng thể tìm bừa một đàn ông để ứng phó, đúng ?" Lâm Nhan trợn trắng mắt, thốt , trong đầu khỏi nghĩ đến tên đàn ông thối mắng cô mất hết thể diện, lập tức chút buồn bực.

 

"Em đúng là đồ nhan cẩu nông cạn, từng một câu, lúc tuổi còn trẻ thì đừng nên gặp quá , nhưng em gặp Hàn Hữu Niên, chậm trễ nhiều năm như , bình thường em chướng mắt, nhưng bộ Hải Thành, đàn ông thể so sánh mặt cùng với Hàn Hữu Niên, cả Hải Thành lẽ cũng chỉ chồng cảnh của em thôi. Anh chỉ sợ em chìm đắm, diễn giả thành thật."

 

"Thôi nào! Người bạch nguyệt quang đấy, đừng mà lo bò trắng răng thế." Lâm Nhan để ý chút nào, chuyện thêm vài câu dông dài, đều là Tiêu Bạch lo lắng dặn dặn việc cô dưỡng thương, Lâm Nhan đáp lấy lệ, cuối cùng ngắt máy.

 

Cô sấy khô tóc xong thì lò cò nhảy lên giường, mắt cá chân sưng nóng, thật sự đau nhức, trằn trọc ngủ , trong đầu kiềm chế hiện lên vài hình ảnh, xua .

 

Trong tiệc tối nay, Tạ Phong Trần hề ghét bỏ kiểm tra tổn thương ở mắt cá chân giúp cô, dịu dàng cô, vì giúp đỡ cô mà mặt, ôm cô bỏ khỏi bữa tiệc.

 

Trong đêm tối, Lâm Nhan thể phủ nhận, theo cảm nhận của cô, trong bữa tiệc hôm nay Tạ Phong Trần thật sự trai.

 

Nếu đang diễn kịch, nếu trong lòng bạch nguyệt quang, chừng cô thật sự sẽ tìm cách.

 

Lâm Nhan vỗ mặt , như nhắc nhở bản tỉnh táo, cũng thể biến thành đồ ngốc mê mẩn đùa giỡn .

 

Cùng lúc đó, ở hội sở Hoàng Đình, bởi vì Tần Thành đặt cược thắng lợi một khoản nên tổ chức một bữa đãi khách.

Loading...