Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 65

Cập nhật lúc: 2025-03-18 04:33:28
Lượt xem: 95

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đi về?" Người đàn ông ghế sofa hít một thuốc, nhả làn khói, đôi mắt bao phủ trong làn sương khói trắng nhàn nhạt, khiến cho thấy rõ biểu cảm vui buồn gì.

 

Hôm nay Lâm Nhan chơi sung sướиɠ, uống trộm chút rượu trái cây, khóe mắt đuôi lông mày đều mang theo chút rượu men say ngà ngà, dịu dàng , "Đi chơi đó!"

 

Anh thuận miệng hỏi, cô đáp thẳng thắn, đôi mắt như ngọc lưu ly mang ý nhẹ nhàng, hai gò má ửng hồng, quyến rũ tự nhiên.

 

Ánh mắt Tạ Phong Trần lóe lên, lướt qua đồng hồ treo tường, gần hai giờ sáng , lập tức cảm thấy cơn giận trong lòng càng lớn.

 

Người phụ nữ thật đúng là phận, thương cũng vẫn thể ngoài chơi đến nửa đêm.

 

"Chuyện đó, thời gian cũng còn sớm nữa, ngủ , gì thì nha." Lâm Nhan uống chút rượu cũng buồn ngủ, thấy chẳng thèm nhả chữ nào, cô cũng chẳng phản ứng, chân nam đá chân chiêu lên lầu.

 

Lâm Nhan là nghĩ thoáng, một chút dự cảm chẳng lành nhỏ bé nãy giảm .

 

"Lâm Nhan." Tạ Phong Trần dáng vẻ để trong lòng của cô, khẽ cắn môi gọi cô .

 

Lâm Nhan dừng bước chân, bậc thang đàn ông, "Có chuyện gì ?"

 

"Là Lâm Sanh !" Ánh mắt đàn ông phức tạp Lâm Nhan, giọng điệu chắc chắn.

 

Cô nheo mắt, ngừng một giây mới kịp phản ứng câu Tạ Phong Trần ý gì, thì tra cô bé năm đó cứu là Lâm Sanh nhanh như , thật đúng là quá lợi hại!

 

"Chúc mừng nhé, rốt cuộc cũng tìm bạch nguyệt quang ngày nhớ đêm mong ." Lâm Nhan , giọng điệu thoải mái, ánh mắt trong sáng vô tư, tựa như thật sự vui mừng cho đối phương.

 

Đầu lông mày của nhếch lên, hít sâu một thuốc, ánh đèn đôi mắt đẽ u ám rõ, "Sao cô ?"

 

"Điều quan trọng ? Kết quả đúng như ?" Lâm Nhan trợn trừng mắt một cái, nhưng cô nhịn , tựa tựa Tạ Phong Trần.

 

Stop!

 

Ra vẻ cái mọe gì chứ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-65.html.]

 

Cũng tìm bạch nguyệt quang , mau mau đến gần mà xun xoe , chạy đến miếu nhỏ của cô ?

 

Tay cô cầm kịch bản, thể cho nguyên nhân thật sự ?

 

"Lâm Nhan, Lâm Sanh là em gái cô, từ khi cô trở nhà họ Lâm, cô vẫn luôn hợp với cô , vì lòng cho chuyện ?" Đôi mắt sâu thẳm, mắt sáng như đuốc chằm chằm Lâm Nhan, dường như thấu ý nghĩ chân thực nhất trong lòng cô.

 

tìm là ai, còn thể lý do tìm ?

 

Đã , thì việc tương đương với việc giúp cho đứa em gái cô thích nhất tìm sự trợ giúp ?

 

"Có lợi ngu gì chứ! Không dùng sự thật để trao đổi với ? Lần thắng mấy trăm vạn đó!"

 

Lâm Nhan thở dài, đàn ông nhất thiết nghiêm túc , lúc điều tra mấy thứ còn ý nghĩa gì nữa? Nếu nắm chắc thời gian quen với bạch nguyệt quang, chỉ sợ cũng sắp kết hôn sinh con đến nơi .

 

"Không ngờ ánh mắt của đại tiểu thư nhà họ Lâm thiển cận như ? Mấy trăm vạn thể khiến cô hài lòng, tình hình nhà họ Lâm suy yếu thành dạng ?" Con ngươi lành lạnh nhắm , giọng tràn đầy châm chọc.

 

Anh chỉ tra Lâm Sanh từng ở một cô nhi viện ở Lan Thành, đến lúc 20 tuổi thì nhà họ Lâm tìm thấy đưa về, nhưng chuyện Lâm Sanh trải qua khi về nhà họ Lâm thì vẫn là dấu chấm hỏi.

 

"Bởi vì con gái ruột của nhà họ Lâm!" Lâm Nhan khẽ, để ý thả một quả b.o.m hạng nặng, bình thản Tạ Phong Trần, "Muộn như vẫn còn ở đây chờ là vì cho tìm Lâm Sanh đấy chứ?"

 

Không , cô cảm giác, cuối cùng cũng con gái ruột của nhà họ Lâm, hiểu trong lòng nhẹ nhõm hơn nhiều, như là buông tảng đá lớn nhiều năm nặng trĩu trong n.g.ự.c xuống .

 

Cô và nhà họ Lâm quan hệ!

 

Cũng quan hệ với Lâm Sanh!

 

Cũng quan hệ gì với Tạ Phong Trần ở mặt!

 

Cô vứt bỏ vương miện, vứt bỏ phận đại tiểu thư nhà họ Lâm, ai cũng đừng mong dùng cái nhược điểm uy hϊếp cô.

 

Cô là Lâm Nhan, là Lâm Nhan tự do.

Loading...