"Cô..." Đáy mắt Tạ Phong Trần xẹt qua khϊếp sợ nồng đậm, giống như ngờ tới Lâm Nhan sẽ nhả một cái chân tướng như , nhất thời đối diện với khuôn mặt dửng dưng của cô cũng gì, vẻ mặt phức tạp phân biệt nổi.
Cô sắc mặt lập tức sa sầm, dường như vui, bĩu môi, dằn cơn nóng giận, , "Tạ , con gái ruột của nhà họ Lâm, còn là chồng của nữa, cho nên, bây giờ là tự do, nếu thích Lâm Sanh, thể cố gắng giành lấy."
Nhìn mặt đàn ông cũng đoán chân tướng cô quăng lẽ khiến giật , cũng đợi trả lời cô liền lên lầu.
Tinh thần Tạ Phong Trần rối loạn, Tần Thành vốn chỉ tra hết các cô gái độ tuổi phù hợp trong tiệc rượu ở nhà họ Hàn, trừ các điều kiện khớp, cuối cùng chỉ còn một cái tài liệu mơ hồ rõ ràng của Lâm Sanh.
Tài liệu về cô như là khác cố ý che giấu, đến cũng điều tra .
Hôm nay tới chỉ vì xác nhận với Lâm Nhan, ngờ cô chẳng những thẳng thắn thừa nhận, còn cho cô là con gái ruột nhà họ Lâm, hơn nữa còn bảo theo đuổi Lâm Sanh.
Người phụ nữ thể những lời ... thoải mái như ?
Chi bằng , vì cô nghĩ thông suốt , cũng định buông tha nhà họ Lâm, vứt bỏ tất cả thứ nhờ phận đại tiểu thư nhà họ Lâm ?
Nghĩ tới đây, kiềm chế kinh hãi trong lòng, phụ nữ Lâm Nhan , hoặc là quá đơn giản, hoặc là lòng quá sâu.
Từ lúc kết hôn, ly hôn đến bây giờ, thản nhiên phận của là
con gái ruột của nhà họ Lâm, dường như mỗi một bước đều dựa theo ý của mà , vô cùng tùy hứng.
Chuông điện thoại vang lên, là cuộc gọi đến của Tần Thành.
"Anh Tạ, hỏi rõ ràng ?"
Tạ Phong Trần như nghẹn ở cổ họng, khi đến chuẩn tâm lý nhiều, nếu cô thừa nhận đưa điều kiện gì quá đáng, sẽ ứng phó với cô như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-66.html.]
những câu đều vô dụng hết, Lâm Nhan ý định giấu giếm gì .
"Ừm, là Lâm Sanh." Giọng trầm thấp.
Tần Thành ở đầu dây bên yên
lặng vài giây khẽ, "Anh Tạ, xem là cái gì ? Đi mòn gót giày mà thấy, đến khi tìm chẳng tốn công, ngày ngóng đêm trông cô gái đó nhiều năm như , cuối cùng là em vợ ."
Tạ Phong Trần định Lâm Nhan con ruột nhà họ Lâm nhưng lời đến bên miệng nghĩ đến giọng hờ hững của cô yên lặng.
Anh và Lâm Nhan ly hôn , Lâm Sanh là cô bé năm đó, cũng là em vợ .
"Anh dự định gì ? Chuyện ầm lên thì hổ, nếu lúc lấy là Lâm Sanh mỹ tì vết, còn thể thành một đoạn giai thoại đấy, nhưng thế quái nào cưới Lâm Nhan, cô là chị em với Lâm Sanh, quan hệ còn ." Lần đầu tiên Tần Thành cảm thấy cái cô Lâm Nhan đúng là năng lực khiến khó chịu, đều là tiểu thư nhà họ Lâm, ly hôn cũng khiến Tạ Phong Trần cách nào thoát khỏi .
"Vậy thì nhận nữa." Anh đột nhiên hít một thuốc lớn, ngữ điệu lạnh lùng.
"Không nhận ư? Vậy bao nhiêu năm nay tìm tốn hết bao nhiêu sức lực chứ? Vất vả lắm mới tìm , giờ nhận?" Tần Thành kinh ngạc, bọn họ vẫn cảm thấy cố chấp tìm kiếm cô gái năm đó, nhất định là tình cảm khác biệt, cho dù lấy báo đáp thì cũng là báo đáp gấp bội như nước suối tuôn trào.
bây giờ, đến bảo một câu nhận.
Không lẽ giỡn chơi?
"Tìm , rõ hiện tại cuộc sống của cô , quấy rầy gì." Tạ Phong Trần tỉnh táo quá mức, tìm thấy Lâm Sanh cũng khiến bao nhiêu vui mừng, còn bằng cảm xúc chấn động khi Lâm Nhan con ruột của nhà họ Lâm.
"Anh Tạ? Hay là thấy Lâm Sanh trong lòng nên ghen ?" Tần Thành nghĩ nguyên nhân, thăm dò .
"Chú thích Lan Thành cùng Triển Vọng ?" Giọng lạnh lùng nghiêm túc.