"Đối với em là mật đường, nhưng đối với cô là thạch tín*. Có lẽ em thể khiến cô lòng, nhưng cô cũng sai." Thấy Lâm Sanh xong rưng rưng sắp , ánh mắt Giang Vân Chu lạnh xuống, trong cảm thấy kiên nhẫn, lời đương nhiên cũng trở nên cứng rắn hơn.
*“Giáp chi mật đường, Ất chi thạch tín” cùng là một đồ vật nhưng tác dụng của nó với mỗi sẽ khác , thể nó sẽ là đường mật với nhưng đối với là thạch tín - thuốc độc chí mạng.
Lâm Sanh sửng sốt, sắc mặt trắng bệch, dường như đoán Giang Vân Chu sẽ phản ứng như .
Lúc , mỗi cô trở thành chị em với Lâm Nhan cùng Hàn Hữu Niên hoặc những khác, bọn họ đều sẽ khen cô rộng lượng lương thiện, bọn họ Lâm Nhan hiểu chuyện, tính cách cố chấp, và khó chịu. Đây là đầu tiên so sánh lòng của cô với thạch tín.
Giang Vân Chu liếc Lâm Sanh một cái, ánh mắt thoáng hiện lên một vẻ thâm trầm và kiên quyết.
Không hiểu Lâm Sanh cảm thấy chút tính toán nhỏ trong lòng thấu, trong lòng hoảng hốt, kịp thu vẻ mặt đau thương mà vội vàng hỏi, "Em chị sai nhưng chẳng lẽ em sai ?"
Giang Vân Chu thấy Lâm Sanh u mê tỉnh ngộ, chẳng lời vô ích với cô nữa. Trên thế giới , sống chân thật, thoải mái nhưng cũng tự nguyện cõng một chiếc vỏ nặng nề bò từng bước về phía .
Trong lòng Lâm Sanh mất cân bằng, Giang Vân Chu là đàn địa vị cao trong giới, đều tính tình nhã nhặn, gặp ai cũng ba phần ý vẻ lịch sự nhưng thật lạnh lùng với tất cả .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-92.html.]
mà mới quen giữ lập trường kiên định về phía Lâm Nhan, thực buồn .
Anh Lâm Nhan sai, việc cô thiện với Lâm Nhan là thạch tín, như phủ định tất cả việc cô từ khi trở nhà họ Lâm.
Anh vốn , từ bé đến lớn, Lâm Nhan hưởng thụ vinh hoa phú quý và tình thương của bố vốn nên thuộc về cô, còn cô nhận hết tất cả khổ sở Lâm Nhan. Sau khi về nhà họ Lâm, cô hề một chút oán hận với Lâm Nhan, bố ruột lạnh nhạt với cô như khách, còn đối với Lâm Nhan là dây dưa khó dứt. Bố nỡ xa Lâm Nhan, cô thuyết phục bản lương thiện rộng lượng, cô chủ động mở miệng cầu xin bố cho Lâm Nhan ở nhà họ Lâm, thậm chí cô sợ ảnh hưởng tới nhà họ Lâm nên xin bố đừng công khai phận con nuôi của Lâm Nhan.
Lâm Nhan hề cảm kích một chút nào còn gây sự với cô khắp nơi, rõ ràng là Lâm Nhan cướp hai mươi năm cuộc đời của cô, cuối cùng giống như Lâm Sanh cô đoạt cuộc đời của cô .
Lâm Sanh từng đau khổ, cô mới nhà họ Lâm cố gắng hòa nhập xã hội thượng lưu nên cô thường xuyên theo bố tham gia tiệc rượu. một , Lâm Nhan mặc lễ phục tỏa hào quang rực rỡ tham dự tiệc, phong thái y hệt như nữ vương bệ hạ, cô Lâm Nhan và những thiên kim quý tộc thiết nhạo cô là đồ hai lúa, thứ quê mùa. Mặt mày cô xám như tro tàn, chật vật tả , còn Lâm Nhan thờ ơ lạnh nhạt cô cố gắng học tập nghi lễ xã giao, học giao tiếp bằng tiếng Anh lưu loát. Điều kiện của Lâm Nhan , vẻ ngoài xinh nét thanh thuần và ngọt ngào, chỉ cần cô sẵn lòng thì dễ thiện cảm của . Lâm Nhan càng lúc càng trở nên xinh hơn, hấp dẫn nhiều ánh mắt của khác phái nhưng dù thế nào thì Lâm Nhan vẫn Hàn Hữu Niên.
Hàn Hữu Niên thích những cô gái dịu dàng, hiền lành và lương thiện nhưng rõ ràng Lâm Nhan hình mẫu đó, tính tình cô kiêu căng, tùy hứng, hung hăng, vênh váo, là một đứa trẻ chiều quá sinh hư.
Trong lòng Lâm Sanh cũng bí mật ai , đều nghĩ Hàn Hữu Niên thích cô , nhưng thật sự là cô yêu Hàn Hữu Niên từ ánh đầu tiên.
Tiệc sinh nhật hai mươi tuổi của Lâm Nhan cũng là ngày cô trở về nhà họ Lâm, cô mang tâm trạng thấp thỏm và lo lắng kích động bên cửa sổ chờ đợi, trong lúc vô ý thấy Lâm Nhan tỏ tình với Hàn Hữu Niên. Có lẽ là Lâm Nhan ý bày tỏ với Hàn Hữu Niên để tránh từ chối và mất mặt mặt , ai ngờ lúc ai thì Hàn Hữu Niên cũng tàn nhẫn từ chối.