Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 98

Cập nhật lúc: 2025-03-22 14:20:34
Lượt xem: 71

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Giờ muộn lắm , tất nhiên đích đến đón em. Đêm nay chơi vui ?" Giọng Hàn Hữu Niên dịu dàng cùng với ánh mắt tràn đầy cưng chiều, dắt tay Lâm Sanh vô cùng tự nhiên, giống hệt hình mẫu một đôi tình nhân yêu đương cuồng nhiệt đang chung sống với .

 

"Vui lắm, hôm nay là sinh nhật của Giang sư , tụi em cùng ăn mừng sinh nhật . , Nhan Nhan cũng ở đây nè." Lâm Sanh đầu liếc Lâm Nhan một cái, vẻ tươi miễn cưỡng.

 

Đột nhiên gọi tên khiến Lâm Nhan vô cùng khó chịu, các show ân ái thì thôi , còn đặc biệt khıêυ khí©h, thật là khiến ghê tởm.

 

"Nhan Nhan, chị uống ít rượu, một lái xe thì an lắm, là chị xe Hữu Niên với em, cùng về khách sạn nha?" Lâm Sanh tự xong liền đầu về phía Hàn Hữu Niên, "Hữu Niên, chở Nhan Nhan về với chúng nha! Chị là con gái, đêm sẽ an ."

 

Hàn Hữu Niên cau chặt mày , ánh mắt lạnh nhạt liếc Lâm Nhan một cái gật đầu, "Anh em."

 

"Lâm Sanh, cô chắc chắn xe của Hàn thiếu chứ?" Lâm Nhan khẽ một tiếng, hai cạnh xe.

 

Lâm Nhan thật sự cảm thấy Lâm Sanh tật , rõ ràng trong lòng gặp cô, từng tình cảm sâu sắc với Hàn Hữu Niên mà còn giả vờ hào phóng, còn cho cô bóng đèn, định cô khó chịu ?

 

Nếu là nguyên chủ, chỉ sợ lúc cùng Lâm Sanh giằng co, nhưng tính tình Lâm Nhan cũng loại thể chịu đựng bực tức, Lâm Sanh khiến cô khó chịu nhiều , cô cũng thể để Lâm Sanh dễ chịu .

 

"Nhan Nhan, chúng một nhà, em thể quan tâm và an ủi chị, Hữu Niên sẽ để ý ." Ánh mắt Lâm Sanh dừng mặt cô, nụ càng thêm dịu dàng xinh .

 

"Ọe ~~ thật khó chịu, ói quá." Bỗng nhiên bước chân Tần Nhược Phong lảo đảo vọt tới thùng rác bên cạnh, nôn một trận.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-98.html.]

Lâm Nhan thoáng qua, cảm thấy tên cần diễn trò quá như .

 

mà cực kỳ hợp ý cô.

 

"Được ! Thật ngại bóng đèn, nhưng mà và Hàn thiếu lâu chuyện, thể ôn chuyện cũ." Lâm Nhan nhún nhún vai, xong thì từng bước một đến bên cạnh xe, kéo cửa ghế dứt khoát .

 

Trong lúc , bầu khí dường như chút ngưng trệ, lẽ tất cả đều nghĩ tới Lâm Nhan thể sảng khoái lên xe, trực tiếp xuống ghế của Lâm Sanh. Cô kéo cửa kính xuống với Giang Vân Chu cách đó xa, "Thầy Giang, phiền thầy đưa bọn nhỏ về khách sạn nha?"

 

Gió đêm thổi khiến tóc Lâm Nhan tung bay, Giang Vân Chu đôi mắt tràn ngập ý và lấp lánh như ánh , cảm giác say thấy vẻ sắc sảo của Lâm Nhan ở ánh đèn đường trở nên nhã nhặn, mềm mại đến lạ thường, dịu dàng nhẹ, "Yên tâm, đảm bảo sẽ đưa bọn họ về khách sạn an ."

 

Giang Vân Chu liếc nụ cứng ngắc của Lâm Sanh, thế mà cảm thấy Lâm Nhan như đáng yêu, thú vị. Anh là ngoài cuộc nên rõ tình hình, nếu do Lâm Sanh chủ động mở miệng thì Lâm Nhan vốn thèm để ý đến hai bọn họ, bây giờ Lâm Sanh hổ cũng là do cô tự tìm.

 

Giang Vân Chu gật đầu với Hàn Hữu Niên, "Hàn thiếu, lẽ nên đưa hai cô gái về nhưng giờ thì phiền đưa Lâm Nhan về nhà an ."

 

Sắc mặt Hàn Hữu Niên khó coi, nhưng Lâm Sanh khều khều lòng bàn tay của nên mới gật đầu.

 

Giang Vân Chu và nhóm Thiếu Niên Rực Rỡ rời khỏi, Lâm Sanh kéo tay Hàn Hữu Niên, nhỏ giọng với : "Hữu Niên, lên xe thôi!"

 

Hàn Hữu Niên nghiêng thấy Lâm Nhan đang tựa đầu cửa kính ngay ghế lái phụ, trong lòng khỏi bùng lên một ngọn lửa tên, rõ Lâm Nhan cố ý.

 

Biết đích lái xe nên cố ý cướp vị trí ghế bên cạnh tay lái của Lâm Sanh.

Loading...