Chuyện đó đúng là…  từng .
 khi đó là do Tạ Trì Yến giả vờ yếu đuối, khiến  mủi lòng mà hứa bừa!
Còn bây giờ…
Giờ    Tạ Trì Yến là đại phản diện tàn độc, ai dám trái lệnh đều  liệt  danh sách “thức ăn cho cá mập” .
Cần gì    mặt  nữa?
Giả tạo  thôi!
  dám  thật, chỉ đành trừng mắt lườm  mấy cái đầy tức tối.
Tạ Trì Yến khẽ , vẫn là giọng  dịu dàng như nước.
 lời  thốt   khiến   lạnh sống lưng:
“Bảo bối,   cảm thấy…”
“Từ tối qua tới giờ, em  vẻ… xa cách với  thì ?”
 giật .
Chưa kịp nghĩ  câu trả lời, thì   nhàn nhã  tiếp:
“Tối qua em  thấy   hoảng loạn  chạy.”
“Sáng nay dậy  quên mất hôn chào buổi sáng.”
“Thậm chí, lời hứa   chung với  cũng   thực hiện nữa.”
Tạ Trì Yến chậm rãi ngước lên, đôi mắt sâu như vực tối khóa chặt lấy :
“Bảo bối… chẳng lẽ em cũng định phản bội   ?”
Giọng  của Tạ Trì Yến vẫn êm ái nhẹ nhàng từ đầu đến cuối.
   cảm thấy… lạnh toát sống lưng, như rơi  hầm băng.
Bởi vì…
Trước đây, những kẻ từng phản bội Tạ Trì Yến, cũng    dùng giọng điệu dịu dàng y như  mà… quẳng hết cho cá mập ăn.
Vậy nên nếu để     cũng đang tính phản bội  thì…
Không nghĩ nữa!
 lập tức lật mặt nhanh hơn lật bánh tráng, ôm lấy cổ Tạ Trì Yến, hôn “chụt chụt” hai cái lấy lòng:
“Sao em  thể phản bội chứ, tất nhiên là    với  ~”
Rồi  lập tức giở chiêu  nũng:
“Chỉ là hôm qua mệt quá, hôm nay chân mềm nhũn,    bộ thôi mà.”
“Được   ơi, chồng yêu dấu của em~”
Hai chữ “chồng yêu”  cất lên, khóe môi Tạ Trì Yến cong lên sâu hơn một chút.
Anh cúi đầu hôn nhẹ lên mũi ,  dịu dàng:
“Nếu … đúng là  thể để em   bộ .”
   xong, còn đang mừng thầm trong bụng, thì…
“Anh sẽ bế em.”
Câu đó  dứt, cơ thể  lập tức  nhấc bổng lên.
 hoảng hồn ôm chặt lấy cổ , sợ rơi xuống.
 chỉ vài giây ,  mới phát hiện:
 lo lắng quá thừa.
Vì vòng tay Tạ Trì Yến vững vàng và rắn chắc vô cùng,     lấy một cái chao đảo.
Cho đến khi  đặt xuống ghế trong xe,  chỉ   trời than khổ:
Kế hoạch bỏ trốn đầu tiên… thất bại.
Xem   tìm đường khác thôi.
…
Không lâu , chúng  đến trụ sở công ty.
Tạ Trì Yến như thường lệ   bàn  việc, lật mấy tập tài liệu  là chữ   hiểu nổi.
Còn  thì như thường lệ  dài  ghế nghỉ, mở iPad  xem phim.
 hôm nay   tài nào tập trung nổi.
Đầu óc chỉ  nghĩ cách chạy trốn, chẳng xem nổi nội dung gì.
Đột nhiên…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-doc-ac-chi-yeu-minh-toi/chuong-5.html.]
“ chịu đủ !!”
Một tiếng gào giận dữ vang lên trong tai  khiến  giật b.ắ.n cả .
 ngẩng đầu  .
Thì thấy bộ phim ngược luyến  đang xem  đến đoạn cao trào.
Gã nam chính cặn bã đang quát  mặt nữ chính:
“Từ khi cưới em xong, ngày nào em cũng bám lấy , kiểm tra điện thoại, tra hỏi  yêu em !”
“Em   ? Đàn ông ai chả  lòng đổi !”
“Em càng bám,  càng chán ngấy! Ly hôn !”
Những lời  như sét đánh ngang tai,  chỉ khiến nữ chính trong phim sụp đổ…
Mà còn khiến  ở ngoài màn hình… choàng tỉnh.
  bật dậy.
Ánh mắt bỗng sáng rực.
Thêm câu  “Em   đàn ông ai cũng thích của lạ ?!” cứ vang vọng mãi trong đầu .
Nghĩ kỹ , Tạ Trì Yến là một phản diện m.á.u lạnh tàn nhẫn, nếu bây giờ vẫn cưng chiều …
Chẳng qua là vì   còn thấy mới lạ mà thôi.
 nếu  cứ dính lấy  mỗi ngày, bám  từng bước, khiến cái cảm giác "mới lạ"  dần phai nhạt…
Thì chắc chắn,  cũng sẽ giống gã cặn bã trong phim, lạnh lùng đuổi   khỏi nhà!
…Vậy chẳng    thể bỏ trốn một cách danh chính ngôn thuận  ?!
Quá  hảo!
Nghĩ là .
 lập tức bật dậy khỏi giường, nhanh chân bước tới  chễm chệ lên bàn  việc của Tạ Trì Yến.
Vươn tay kéo cổ áo sơ mi  xuống một chút,  cố tình  nũng:
“Chồng ơiii, đừng bận mấy cái công việc nhàm chán  nữa, tới chơi với em nà~”
Tạ Trì Yến  nhướng mày:
“Hôm nay em nhiệt tình quá ?”
 thấy thời cơ đến, lập tức nổ tung:
“Anh chê em nhiệt tình hả?!”
“Trước khi cưới thì miệng suốt ngày  thích em bám lấy, giờ mới cưới  mấy hôm   đổi ?”
“Trong lòng  rốt cuộc em quan trọng hơn,  công việc quan trọng hơn hả?!”
“Anh còn yêu em ?! Có yêu  hả?!”
 lải nhải một tràng dài, lý sự cùn đủ  thể loại.
Trong lòng thì mong mỏi   thấy một tia chán ghét trong mắt  .
Chỉ cần   dấu hiệu mệt mỏi thôi là   thể lên kế hoạch “rút lui an ” !
…
Không .
Đôi mắt dịu dàng như nước xuân của , vẫn chỉ  bóng dáng .
Chuyên chú.
Cưng chiều.
Thậm chí…  chút cuồng si.
Giống như trong thế giới , chỉ còn  một  .
 sững .
Đầu óc trống rỗng trong vài giây,   quên mất  định  gì tiếp theo.
Lúc , Tạ Trì Yến chậm rãi mở miệng:
“Anh  hề chê em nhiệt tình.”
“Anh  vui. Thật  từ lâu ,  vẫn luôn mong em sẽ chủ động với  như hôm nay.”
“Anh  thích  em ở bên cạnh.”
“Không chỉ là  hôn nhân, mà là cả   từng ngày, từng tháng trong đời ,  đều  em luôn ở đây.”
“Trong tim , em mãi mãi là điều quan trọng nhất. Quan trọng hơn cả tiền bạc, địa vị,  mạng sống.”
“Công việc ? Chúng còn chẳng đáng  so sáng với em.”