Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nam Chính Đọc Thấu Được Tôi - Chương 140

Cập nhật lúc: 2025-06-09 07:11:40
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chưa dứt lời, ánh mắt nàng vừa vặn chạm phải đôi mắt đen như mực lạnh lẽo của Thái tử, nàng sợ đến nỗi tim khẽ run lên: “Điện hạ?”

「Rõ ràng vừa nãy còn hỏi ta muốn danh phận gì, sao đột nhiên lại…」

「Chẳng lẽ là đến thử ta? Tưởng ta không biết trời cao đất dày, vọng tưởng trèo cao làm chủ, nên mới trầm mặt xuống như vậy?」

「Trời xanh chứng giám, ta thật sự không dám mơ tưởng làm nương nương đâu!」

Nàng lấy lòng cười với hắn: “Điện hạ, nô tỳ nào dám.”

Nhưng sắc mặt hắn không hề dịu đi chút nào, môi mỏng mím chặt, trong mắt lộ ra hàn ý lạnh lẽo thấu xương.

Sợ hắn không tin, Vân Quỳ bèn giơ tay chỉ trời thề: “Nô tỳ nhất định ghi nhớ thân phận của mình, tuyệt đối không dám si tâm vọng tưởng!”

Thái tử nhìn chằm chằm dáng vẻ ngây thơ vô tư của nàng, lạnh lùng mở miệng: “Nếu đã vậy, tốt lắm.”

Vân Quỳ nhỏ giọng: “Nếu điện hạ nhất định muốn thưởng cho nô tỳ thứ gì đó, vậy nô tỳ xin mạo muội nói, mong điện hạ đừng trách tội.”

Mặt Thái tử lạnh như băng: “Nói thử xem.”

Vân Quỳ cẩn thận nói: “Nô tỳ hầu hạ bên cạnh điện hạ, không ngày nào là không hoảng dợ. Sau này nếu nô tỳ chẳng may phạm lỗi, điện hạ hoặc Thái tử phi nương nương muốn xử trí nô tỳ, nô tỳ xin điện hạ một ân điển. Nếu ngài không muốn nhìn thấy nô tỳ, xin hãy đuổi nô tỳ đi thật xa khỏi cung là được. Nô tỳ đảm bảo sẽ không bao giờ bén mảng đến trước mặt điện hạ nữa, kẻo làm chướng mắt hai người.”

Thái tử cười lạnh một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-doc-thau-duoc-toi/chuong-140.html.]

Đuổi ra khỏi cung, mua vài người hộ viện, rồi tìm thêm một người ở rể, chẳng phải đúng ý nàng sao?

Hắn lạnh giọng nói: “Ngươi yên tâm, nếu thật sự có ngày đó, cô nhất định sẽ công tư phân minh, tuyệt đối không để ngươi nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.”

Vân Quỳ: “…”

「Đáng ghét, vừa ngủ xong đã trở mặt không nhận người rồi!」

Cung yến đêm trừ tịch xảy ra chuyện gièm pha Thế tử Ninh Đức Hầu tư thông với Ngọc tần, sinh ra con trai. Thuần Minh Đế giận dữ lôi đình, sai chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ Lư Túc âm thầm điều tra làm rõ, lại tra tấn nghiêm khắc mấy nha hoàn thân cận của Ngọc Tần, kết quả lời khai của họ hoàn toàn trùng khớp với lời khai của Chu Võ.

Hai mẹ con được sủng ái bao nhiêu năm, một người phản bội ông ta tư thông với kẻ khác, một người không phải con ruột ông ta. Thuần Minh Đế gần như phải kìm nén cơn giận dữ kinh thiên động địa mới không lập tức tru di cửu tộc Phủ Ninh Đức Hầu và nhà họ Ngọc.

Việc này liên quan đến thể diện hoàng gia, tất cả cung nhân chứng kiến bí mật hoàng tộc ngày đó ở thiên điện, ngoại trừ những cung nữ thị vệ Thái tử mang đi, tất cả đều đã bị Thuần Minh Đế âm thầm diệt khẩu.

Kế vị hơn hai mươi năm, Thuần Minh Đế tự nhận mình cần mẫn trị quốc, nhân từ đức độ, chưa từng một ngày lơ là. Nhưng trong mắt không ít lão thần, hắn vẫn chỉ là một hoàng đế tạm quyền, bất cứ lúc nào cũng có thể nhường ngôi cho Thái tử.

Thái tử dù bị ngàn người chỉ trích, chỉ cần có một điểm tốt, vẫn có được sự ủng hộ của các cựu thần của Cảnh Hữu Đế. Còn ông ta, dù chỉ có một vết nhỏ, cũng đủ để những người này nhằm vào đó mà công kích kịch liệt.

Cho nên mấy năm nay, dù Thuần Minh Đế tu thân, tề gia hay trị quốc, đều không cho phép mình có bất kỳ nét bút hỏng nào để mang tai tiếng.

Khốn nỗi đôi gian phu dâm phụ Tạ Hoài Xuyên và Ngọc Tần lại gây ra chuyện ô nhục như vậy, không chỉ khiến ông ta mất mặt, mà việc hậu cung dâm loạn còn là sự tắc trách nghiêm trọng của ông ta với tư cách là một vị vua, tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài.

Ngày hôm đó, ông ta nói ra hai chữ “phong khẩu” trước mặt Thái tử đã thể hiện rõ thái độ. Nếu Thái tử cứ khăng khăng dây dưa không chịu bỏ qua, để lộ chuyện này ra ngoài thì ông ta dù phải xé bỏ mặt mũi, cũng nhất định sẽ ra tay trước, trừ bỏ hậu họa.

Loading...