Tra ra chân tướng việc gia súc tế tự c.h.ế.t bệnh năm ngoái, ép Thần vương giao tâm phúc của mình ra.
Cung yến trừ tịch, biết rõ Tạ Hoài Xuyên tư thông với Ngọc Thị, lại không hề để ý đến mặt mũi hoàng gia, lừa ông ta ra mặt, bắt gian tại trận trước mặt bao người.
Hôm nay lại đem chuyện xấu trong hậu cung của ông ta truyền bá khắp nơi!
Nhớ đến những bí mật hoàng gia mà ông ta tốn bao tâm tư cực lực che giấu lại bị truyền đi ầm ĩ, trở thành đề tài bàn tán sau bữa trà của dân chúng, Thuần Minh Đế lòng như lửa đốt, hận không thể đem băm vằm hắn thành trăm mảnh!
Ông ta có thể bịt miệng tất cả cung nhân trong Triều Dương Điện, nhưng không có cách nào ngăn được miệng lưỡi thế gian, g.i.ế.c hết tất cả dân chúng hôm nay có mặt.
Thái tử coi trọng điểm này, muốn khiến ông ta thân bại danh liệt, khiến một bậc đế vương trở thành trò cười trong miệng dân chúng!
Trong mắt Thuần Minh Đế lóe lên vẻ tàn nhẫn khát máu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Trẫm mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì, mau chóng trừ khử hắn! Nếu hắn không chết, sau này kẻ c.h.ế.t chính là ngươi và trẫm!”
Vẻ mặt Lư Túc dữ tợn, lập tức lĩnh mệnh.
Còn về vụ sập hải đăng Thiên Đô Môn, nếu không nghiêm tra nghiêm trị, Thuần Minh Đế không thể ăn nói với bá tạnh thiên hạ, danh tiếng minh quân nhiều năm của ông ta sẽ bị triều thần và dân chúng nghi ngờ.
Thượng thư Công Bộ Tiết Kính Chi là trọng thần tâm phúc của ông ta. Bây giờ hải đăng sụp đổ, các quan viên Công Bộ liên quan chắc chắn khó thoát khỏi việc bị cách chức điều tra, Tiết Kính Chi thân là thượng thư đứng đầu chịu trách nhiệm cũng vậy.
Thuần Minh Đế sai Cẩm Y Vệ và Đại Lý Tự điều tra sâu nguyên nhân sập hải đăng. Cuối cùng xác định được mấy quan viên tham ô công quỹ tu sửa, sử dụng vật liệu kém chất lượng, chậm trễ lương bổng bức c.h.ế.t thợ thủ công.
Thượng thư Công Bộ Tiết Kính Chi bị cách chức điều tra, Tả Thị Lang bị phạt bổng lộc ba năm, giáng ba cấp điều đi, Hữu Thị Lang tham ô của công, bị phạt tám mươi trượng, lưu đày biên cương. Còn viên ngoại lang Công Bộ phụ trách xây dựng hải đăng trực tiếp bị phán tịch thu gia sản c.h.é.m đầu. Một lang trung và ba giám công tham ô trên trăm lượng, đều bị tịch thu gia sản, xử trảm vào mùa thu.
Đầu năm công việc ở Công Bộ bận rộn, xây dựng, lâm nghiệp, thủy lợi, đồn điền, việc nào việc nấy đều phải quy hoạch và chuẩn bị, mà Hộ Bộ vốn do Ninh Đức Hầu quản lý cũng mất người đứng đầu. Thái tử nhân cơ hội cơ hội này tiến cử hai quan viên lên thay thế chức quan Hộ Bộ và Công Bộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-doc-thau-duoc-toi/chuong-157.html.]
Trong thời gian Thái tử thảo phạt Bắc Ngụy, hai người này bị Thuần Minh Đế bề ngoài thăng chức nhưng thực chất là giáng chức, điều khỏi kinh thành. Hiện giờ Thuần Minh Đế chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi điều người trở về.
Việc thăng quan bãi chức suy cho cùng chính là cuộc đấu giữa Thuần Minh Đế và Thái tử. Chỉ cần Thái tử chết, những đại thần ủng hộ hắn và tiên đế, Thuần Minh Đế đều có thể từ từ trừ bỏ.
Đầu năm Thuần Minh Đế đã xử trí một loạt quan viên, cầm đầu là Ninh Đức Hầu, chỉ trong vòng mấy chục ngày, lại thanh trừng toàn bộ Công Bộ, nhất thời triều dã chấn động, người người lo lắng.
Thuần Minh Đế suy nghĩ kỹ càng, sai Cẩm Y Vệ tung tin ra ngoài. Sự cố hải đăng Thiên Đô Môn sụp đổ đêm Nguyên Tiêu thực chất là hành động Thái tử trừ khử những kẻ đối nghịch. Chỉ cần lật đổ đám quan viên Công Bộ này, Thái tử mới có thể nâng đỡ tâm phúc của mình lên.
Lời đồn nhanh chóng lan ra trong triều thần và dân chúng, những người vốn đã sợ uy thế của Thái tử lại càng tin tưởng không hề nghi ngờ. Chẳng mấy chốc dư luận xoay chiều, ngay cả hai quan viên do Thái tử tiến cử cũng phải chịu sự chỉ trích mắng nhiếc của dân chúng.
Đương nhiên theo tính cách giả tạo nhiều năm của Thuần Minh Đế, trước mặt người khác ông ta vẫn giữ mối quan hệ chú cháu hòa thuận với Thái tử.
Hôm đó Ngự Thư Phòng nghị sự, Thái tử nhàn nhã nhìn chằm chằm vào cái chân phải hơi khập khiễng của Lư Túc, “Chỉ huy Lư vẫn chưa khỏi hẳn sao?”
Lư Túc đáp: “Để điện hạ chê cười rồi.”
Lần bị thương ở chân phải này, Lư Túc tuyên bố với bên ngoài là hậu viện phủ đệ bị cháy, chân phải bị xà nhà cháy gãy đè trúng, ở nhà dưỡng thương nửa tháng mới có thể xuống giường, đến nay vẫn còn đi lại bất tiện.
Thái tử cười nói: “Chỉ huy Lư vì Bệ hạ mà xông pha lửa nước, dù thân mang trọng thương vẫn cần mẫn tận trung, cô vô cùng khâm phục.”
Hắn lại nhìn về phía Thuần Minh Đế nói: “Chỉ là chỉ huy Lư hiện tại đi lại bất tiện, giao trọng trách cho e rằng không ổn, Bệ hạ cũng nên đề bạt người mới mới phải.”
Nói đến đây, Thuần Minh Đế theo bản năng cảnh giác: “Lư Túc làm việc ổn thỏa, có vài việc giao cho người khác, trẫm không yên tâm.”
Thái tử cười nói: “Tuy là nói vậy, nhưng để người khác nhìn vào, còn tưởng trong tay Bệ hạ không có người dùng. Huống chi Cẩm Y Vệ là thân quân của đế vương, đại diện cho phong thái hoàng gia. Từ trước đến nay những người được cất nhắc đều là những thị vệ thân thủ bất phàm, tướng mạo đường đường. Cô ngược lại có một người, Bệ hạ có bằng lòng nghe không?”