Nam Chính Hắc Hóa Cứ Muốn Chiếm Kịch Bản Của Tôi - Chương 280: Tiên Tôn, Nhập Ma 9

Cập nhật lúc: 2025-10-16 05:10:52
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ là khi nhận lấy, bức tranh đó, và vài dòng chữ ngắn gọn, tay cứng .

 

“Giáo chủ vẫn luôn tìm cái ?”

 

Tô Yên gật gật đầu.

 

“Cái sẽ hữu dụng.”

 

Nghĩ nghĩ, cũng vội trong nhất thời.

 

Cô đưa tay đem sáu cuốn còn đều đưa cho Tiểu Dụ.

 

“Đi thôi, ngoài.”

 

Tiểu Dụ ôm bảy cuốn xuân cung đồ, sắc mặt phức tạp.

 

Kẻ đoạt xá , còn là một kẻ tư tưởng phóng đãng.

 

Chỉ là khẽ, ừm, thú vị.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Họ theo con đường cũ trở về.

 

Khi thấy Tiểu Hồng vẫn đang tùy ý bậy, vẫy đuôi gặm c.ắ.n khắp nơi.

 

Căn phòng đan d.ư.ợ.c nó gặm mất hơn nửa.

 

Tô Yên Tiểu Dụ đang yên tĩnh theo , dáng vẻ giương nanh múa vuốt của Tiểu Hồng.

 

Cô dừng một chút, nghiêm túc :

 

“Ngươi ngoài .”

 

Tiểu Dụ gật đầu:

 

“Vâng, thưa giáo chủ.”

 

Nói , cầm bảy cuốn sách tranh k.h.i.ê.u d.â.m ngoài.

 

Chờ đến khi Tiểu Dụ rời khỏi tầm mắt Tô Yên, cô mới vẫy vẫy tay:

 

“Tiểu Hồng, thôi.”

 

Tiểu Hồng bên , “rắc” một tiếng.

 

Nó c.ắ.n nốt hộp đan d.ư.ợ.c cuối cùng.

 

Sau đó chậm rãi trườn đến mặt Tô Yên.

 

Tô Yên dáng vẻ thòm thèm của nó, lên tiếng:

 

“Ngươi thích ăn cái ?”

 

“Tê tê tê tê tê.”

 

Tiểu Hồng lè lưỡi rắn đỏ tươi, lắc cái đầu to.

 

Cũng tạm .

 

Tô Yên bối rối:

 

“Chờ dẫn ngươi tới ăn, những thứ đều là của ngươi, bây giờ .”

 

Tiểu Hồng , phòng đan d.ư.ợ.c ăn một nửa, phá hoại một nửa, liền an tâm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/chuong-280-tien-ton-nhap-ma-9.html.]

Ừm, những thứ , đều là của nó.

 

Tiếp đó, Tô Yên giơ tay, thu Tiểu Hồng gian.

 

Sau đó, cô cất bước ngoài.

 

Ra ngoài, cô mơ hồ thấy tiếng chuyện.

 

“Không ngờ, mắt của nữ ma đầu đó cũng tồi, tìm nào nấy đều là những nam sủng da trắng thịt mềm.”

 

Ngước mắt , liền thấy một đàn ông trang điểm lòe loẹt, đầu cài trâm hoa, giống như một nữ nhân, vươn một bàn tay khô gầy.

 

Hắn sờ lên mặt Phượng Dụ.

 

Phượng Dụ cúi đầu, nhúc nhích.

 

Người đàn ông đó tay mạnh, một phát véo cằm Phượng Dụ đến bầm tím.

 

Trùng hợp là, đàn ông đó thấy Phượng Dụ như một khúc gỗ, dường như càng thêm thích thú.

 

Hắn thu tay , giọng điệu hài lòng:

 

“Sau , ngươi theo .”

 

Vừa dứt lời, liền thấy giọng trầm thấp của Phượng Dụ:

 

“Tiểu Dụ là của giáo chủ.”

 

Người đàn ông đó , hừ lạnh khinh thường:

 

“Người mà Độc Lão Nhi , cô dám cho ? Hơn nữa, ngươi trong mắt cô , cũng khác gì những nam sủng khác, thật sự cho rằng cô sẽ vì ngươi kiên trinh bất khuất mà ngươi bằng con mắt khác ??”

 

Ma giáo giáo chủ là thế nào?

 

Tàn nhẫn bạo ngược.

 

Độc Lão Nhi tin thật sự sẽ úng não, mà đem lòng yêu sâu đậm kẻ bạo ngược đó.

 

Cùng lắm, là một kẻ ý đồ khác với Ma giáo giáo chủ mà thôi.

 

Độc Lão Nhi Tiểu Dụ, hiếm một nam sủng hợp khẩu vị của như .

 

Thế nên dễ dàng bỏ qua, vươn tay véo cằm Tiểu Dụ nâng lên:

 

“Theo , hoặc là c.h.ế.t, ngươi chọn một.”

 

Ánh mắt Tiểu Dụ một gợn sóng:

 

“C.h.ế.t.”

 

Độc Lão Nhi đó lẽ ngờ một nam sủng nhỏ nhoi dám cãi lời .

 

Hắn vung tay, tát mạnh mặt Phượng Dụ.

 

Cái tát đó chứa nội lực, Phượng Dụ liền đ.á.n.h bay , ngã lăn đất.

 

Sắc mặt trắng bệch:

 

“Khụ!”

 

Một ngụm m.á.u tươi ho .

 

Độc Lão Nhi tức giận đến công tâm, quen khác thuận theo nhiều năm, đột nhiên xuất hiện một kẻ thuận theo, liền cảm thấy vô cùng chướng mắt.

 

 

Loading...