Chỉ là lúc   đường, ánh mắt của  xung quanh   càng ngày càng nhiều.
 
Tô Yên liền cảm giác  Kỷ Diễn nắm tay nàng càng lúc càng chặt.
 
Không còn cách nào, dáng vẻ của Kỷ Diễn thật sự quá .
 
Đi đến  cũng sẽ thu hút vô  sự chú ý.
 
Bước chân Tô Yên dừng  ở một cửa hàng tiện lợi.
 
Mua một bộ khẩu trang cho Kỷ Diễn đeo lên.
 
Khẩu trang che  hơn phân nửa khuôn mặt .
 
Rốt cuộc, ánh mắt của  xung quanh   cũng giảm bớt chút.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
 
Cơ thể càng lúc càng cứng đờ của Kỷ Diễn cũng thả lỏng .
 
Tiểu Hoa  nhịn  lên tiếng: “Ký chủ, nam chính   hình như  cần  quan tâm nha.”
 
Hơn nữa, còn  một điều Tiểu Hoa  . Nam chính của vị diện , thật sự     đau lòng.
 
Đang , lúc  ngang qua một góc cua đầu hẻm.
 
Nghe thấy bên trong truyền đến âm thanh hỗn tạp, Tô Yên vô tình liếc   trong.
 
Là một đám nữ sinh mặc đồng phục trường cấp ba Thánh Đô, đang vây bắt một nữ sinh khác.
 
Giọng  kiêu ngạo truyền : “Lâm Y Nhân, tao đang hỏi mày, tiền ?”
 
Tô Yên  thấy cái tên Lâm Y Nhân, bước chân dừng một chút.
 
Sau đó, cô dừng bước  ở đầu hẻm .
 
Nữ sinh  vây ở giữa   một lời, chỉ cúi đầu.
 
Mặc cho các cô  xô đẩy,  phản kháng, dường như  cam chịu.
 
Gió lạnh thổi qua,  tóc của nữ sinh  bay lên, lộ  dung mạo.
 
Tô Yên xác nhận, đó là cô gái Lâm Y Nhân hôm nọ đến nhà đưa cơm cho .
 
Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, cô  giúp ?”
 
“Ừ, thiếu bữa cơm của cô , vẫn  trả.”
 
Bởi vì Tô Yên và Kỷ Diễn cứ  mãi ở đầu hẻm  nhúc nhích.
 
Đã thu hút sự chú ý của đám nữ sinh .
 
Một  trông như đại tỷ đầu cau mày lên tiếng: “Ui! Nhìn cái gì mà ? Biến!”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/chuong-373-dai-than-e-sport-dung-tu-be-nua-38.html.]
Tô Yên   chuyện, mà nghiêng đầu  với Kỷ Diễn: “Anh ở đây chờ .”
 
Đôi mắt đen nhánh của Kỷ Diễn  cô  kiên định.
 
Tay nắm thật chặt.
 
Ý tứ chính là, cô ở   ở đó.
 
Cô    cho hết cách, đành  kéo   qua.
 
Lúc , Lâm Y Nhân cũng ngẩng đầu lên.
 
Có lẽ là  ngờ sẽ gặp Tô Yên, trong mắt  chút kinh ngạc.
 
Trên mặt Lâm Y Nhân  thêm vài vết bầm tím.
 
Chắc là  chịu  ít khổ.
 
Đại tỷ đầu  thấy Tô Yên  những  rời , mà còn xen .
 
Đại tỷ đầu sững sờ,  đó khinh thường: “Lại thêm một đứa  giả    ?”
 
Giọng   dứt, đại tỷ đầu khoanh tay  ngực,  thèm quản Lâm Y Nhân nữa, ngược  vây về hướng Tô Yên.
 
Rất nhanh, hai    vây quanh.
 
Tô Yên  những học sinh mặc đồng phục cấp ba Thánh Đô, nhưng quần áo xộc xệch, bộ dạng hung thần ác sát .
 
Cô còn   chuyện.
 
Đại tỷ đầu   lên tiếng: “Người ở   mà rảnh rỗi lo chuyện bao đồng thế?”
 
Lúc , ánh mắt đại tỷ đầu dừng  mặt Tô Yên, trong mắt xẹt qua một tia u ám.
 
Châm chọc: “Một con đàn bà lớn lên thế , chắc cũng qua tay  ít thằng đàn ông  nhỉ? Giả bộ thanh cao  gì?”
 
Bên  Tô Yên   phản ứng gì, ngược  Kỷ Diễn với đôi con ngươi đen nhánh,  đại tỷ đầu , vẻ mặt  tức giận.
 
Ngay  đó, ánh mắt đại tỷ đầu  lướt qua Kỷ Diễn.
 
“Còn đeo khẩu trang ? Tháo xuống cho chị em đây xem nào, xem là cái dạng gì.”
 
Nói , một   cạnh đại tỷ đầu duỗi tay định giật khẩu trang  mặt Kỷ Diễn.
 
Chỉ là tay còn  chạm tới khẩu trang,   Tô Yên nắm chặt lấy.
 
Tô Yên  nghiêm túc: “Nếu mày còn  nữa, tao sẽ đ.á.n.h mày  thảm.”
 
Đại tỷ đầu khinh thường: “Mày là cái thá gì, mà dám  chuyện với tao như ?”
 
Nói , ánh mắt liếc về phía Lâm Y Nhân bên cạnh.
 
“Cũng là loại hàng như  cả.”