Đã đến giữa trưa.
Lúc Tô Yên từ từ đường , cả đều héo hon. Trông uể oải ỉu xìu.
Biết ? Đó là nhị ca của nguyên , cũng là vì cho cô. Chỉ thể ngoan ngoãn đó .
Nói thật, Tiểu Hoa hiếm khi thấy ký chủ nhà nông nỗi , mà nó nhịn .
Hồng Đậu cũng lẽo đẽo theo sát bên cạnh Tô Yên. Nhìn Tô Yên mắng đến héo queo, Hồng Đậu đau lòng: “Thiếu gia, giữa trưa , lát nữa ngài dùng bữa cùng bang chủ và nhị gia ạ?”
Tô Yên , bước chân khựng : “Không, ngoài ăn tạm gì đó.”
Nói , cô cất bước thẳng ngoài. Ăn cơm cùng Tô Nam ư? Nghĩ chuyện mới xảy . Cô ăn cùng ...
Hồng Đậu nén : “Vâng, thiếu gia. Vậy chúng ăn gì ạ?”
“Cứ ngoài .”
“Vâng, thiếu gia.”
Ra ngoài ăn gì cũng quan trọng. Đồ ăn ở đây, Tô Yên cũng từng ăn. Cũng ngon .
Hai lên xe. Khi xe ngang qua một nhà hàng. Tô Yên lên tiếng: “Ăn ở đây .”
Hồng Đậu thoáng do dự một chút: “Vâng, thiếu gia.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Đồng ý xong, cô nhắc nhở: “Thiếu gia, đây là địa bàn của Tào gia.”
“Ừ.” Tô Yên đáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/chuong-410-to-tieu-gia-la-nu-sinh-7.html.]
Hai xuống xe, về phía nhà hàng. Danh tiếng của nguyên lớn. Thế nên cô bước , liền sang. Những ánh mắt dò xét, phỏng đoán đều đổ dồn về phía cô.
Tô Yên phản ứng gì. Tìm một chỗ, xuống. Chuẩn cầm thực đơn gọi món.
Hồng Đậu lưng Tô Yên, nhạy bén quan sát ánh mắt đang phóng tới xung quanh. Tiểu nhị của quán tới, : “Tô tiểu gia, ngài thể đến quán chúng thật sự quán nhỏ rồng đến nhà tôm.”
Tô Yên chuyện. Chỉ cầm thực đơn xem. Cẩn thận chọn một lát, cô chỉ tên món ăn thực đơn: “Gỏi thịt bò xé, thăn bò xào cay, và móng heo.”
Tiểu nhị đồng ý: “Được .” Nói , tay cũng vội vàng ghi , nhanh chóng xoay bếp.
Hồng Đậu khom lưng, rót cho Tô Yên. Hầu hạ chu đáo.
Hơn nữa, Hồng Đậu dáng vẻ lả lướt hấp dẫn, lúc chuyện với Tô Yên nhẹ nhàng. Ngay lập tức, những vốn đang đ.á.n.h giá vị Tô tiểu thiếu gia hiếm khi lộ diện . Kết quả là, ít ánh mắt bắt đầu dán chặt Hồng Đậu.
Tiếng tăm bên ngoài của Tô Yên, đặc biệt là so với đại ca và nhị ca, tự nhiên là lắm. Nào là 'ăn bám', 'bất tài vô dụng', 'A Đấu đỡ nổi', vân vân.
Mà một trong bọn họ, khi thấy bộ dạng mảnh khảnh, trắng nõn, trông như một tên công tử bột của Tô Yên. Vẻ mặt coi thường tự nhiên cũng hiện lên. Một gã đàn ông yếu đuối bất tài, một nha đầu xinh như hầu hạ, thật là phúc!
Khổ nỗi, lưng Tô Yên là Hồng Bang. Không ai dám tùy tiện lỗ mãng.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua. Rốt cuộc kẻ kìm nén , vẫn sờ mó chút 'xuân sắc' . Những tâm tư bẩn thỉu đó, chiếm , sờ hai cái cũng .
Món gỏi thịt bò bưng lên, Tô Yên mới ăn mấy đũa. Hồng Đậu di chuyển về phía , cẩn thận đụng bàn. Tô Yên nghiêng đầu . Liền thấy ánh mắt chán ghét của Hồng Đậu, mặt đỏ bừng. Ánh mắt cô đang về phía gã đàn ông ở bàn ngay sát phía .
Tô Yên liếc gã đàn ông . Gã đàn ông dường như chút kiêng dè Tô Yên, vẻ mặt lảng tránh.
Tô Yên ngẩng đầu hỏi Hồng Đậu: “Sao ?”
Hồng Đậu mặt đỏ bừng lắc đầu: “Thiếu gia, gì ạ.”