Gã Đao ca đang quỳ đất, phụt một tiếng phun m.á.u tươi. Cú phun , sắc mặt tuy càng thêm tái nhợt. ánh mắt rốt cuộc cũng dần tập trung . Hắn Tô Yên, ánh mắt mang theo vẻ tàn nhẫn. Mở miệng , từng câu từng chữ: “G.i.ế.c nó cho tao!!” Mỗi khi một chữ, m.á.u đều từ trong miệng trào .
Mười mấy trong quán ăn đều lên. Dần dần tụ về phía Tô Yên. Bị bắt nạt đến tận đầu , đừng là tiểu thiếu gia của Hồng Bang, cho dù là Thiên Vương lão tử, cũng lột da mới thả !
Tào gia, là thế lực cũ chiếm cứ Diệp Thành vài thập niên. Luôn chút ngạo khí và tự tin. Tự nhiên, cái mặt mũi , cũng quan trọng hơn khác.
Ngay tại thời khắc giương cung bạt kiếm . Túc Cửu Từ, nãy giờ vẫn im lặng, mở miệng. “Tả Lãnh.”
Một đàn ông mặc đồ đen ở cửa . “Lão đại.”
Túc Cửu Từ hất cằm, hiệu: “Dọn dẹp một chút.”
Tả Lãnh gật đầu đồng ý: “Vâng.” Tiếp theo, những mặc đồ đen ở cửa xông . Họ xếp thành một hàng, vây quanh đám Tào gia đang giương cung bạt kiếm đ.á.n.h một trận .
Tô Yên chớp chớp mắt, về phía những mặc đồ đen ùa . Những , chỉ cần liếc mắt là thể sự khác biệt giữa họ và của Tào gia. Rất bình thường. Bước chân của họ thống nhất, hành động nhanh nhẹn dứt khoát, hơn nữa vóc dáng cao thẳng, nhất cử nhất động giống như trải qua huấn luyện khắc nghiệt. Điều khiến Tô Yên thêm vài .
Mà lúc , Túc Cửu Từ dậy. Sải bước chân lười nhác, đến mặt Tô Yên. Cằm hếch, đôi mắt phượng một mí rũ xuống, mang theo vẻ lười biếng: “Không ?”
Tô Yên , trong mắt lóe lên tia sáng. Hóa đang giúp cô. nãy, bọn họ ? Tuy nghĩ , nhưng cô . Gật gật đầu ngoài. Tránh mớ phiền phức , dĩ nhiên là .
Vừa ngoài, tài xế lái xe dừng mặt Tô Yên. Hồng Đậu dường như vẫn còn hoảng sợ, tuy cô cố che giấu, nhưng trong mắt vẫn còn sự hoảng loạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/chuong-415-to-tieu-gia-la-nu-sinh-12.html.]
Tô Yên vỗ vỗ lưng Hồng Đậu, an ủi: “Sẽ .”
Hốc mắt Hồng Đậu chút đỏ, cô bao giờ thấy qua trường hợp huyết tinh như ? Cô nhỏ giọng : “Thiếu gia, chúng trở về ?”
Tô Yên nghĩ nghĩ, hình như cũng còn việc gì. Ra ngoài, vốn dĩ là để ăn cơm. Cô gật đầu.
Còn kịp động tác gì, giọng lười nhác của Túc Cửu Từ bên cạnh truyền đến: “Tô tiểu thiếu gia thật dứt khoát, giúp , mà ngay cả một câu cảm ơn cũng .”
Tô Yên hiệu cho Hồng Đậu lên xe , đầu , phát hiện Túc Cửu Từ đến bên cạnh cô. Cô nghĩ nghĩ, đó thành thật : “Cảm ơn.”
Túc Cửu Từ thấy cô lời như . Trong mắt lóe lên một tia sáng, nhanh chậm: “Chỉ là một câu cảm ơn thôi ?”
Tô Yên do dự: “Còn cảm ơn thêm nữa ?”
Túc Cửu Từ bật thành tiếng, rốt cuộc nhịn . Duỗi tay xoa xoa mái tóc đen mềm mại của . Trong nháy mắt, kiểu tóc vốn đang còn chút kiểu dáng, cho rối tung.
Túc Cửu Từ con ngươi như ngấn nước, thoạt , thật vô hại. Khiến nhịn hỏi một câu: “Rốt cuộc từ chui ?” Sao chỉ mới gặp hai , khiến tim ngứa ngáy, xoa nắn, chạm ?
Tô Yên trả lời, mà : “ về nhà.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Túc Cửu Từ , giống như cố ý: “Ta mới cứu và nha đầu của , một câu cảm ơn liền đuổi , nếu để , chuyện liền bỏ qua luôn ?”