Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 116

Cập nhật lúc: 2025-03-08 00:34:27
Lượt xem: 80

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô cảm thấy là nam chính, Tống Thanh Hàm hẳn là nhiều nhân mạch, lấy mấy thứ , cô thể kiếm tiền, hoặc là thể đồ ăn ngon, cũng hưởng phúc mà.

Hơn nữa quan hệ hiện tại của hai , cần phân rõ ràng như .

Quả nhiên Tống Thanh Hàm gật đầu: “Ngày mai thư nhờ đại đội trưởng hỗ trợ mang ngoài, hỏi bọn họ .”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Ừm.” Túc Kiều Kiều mắt hàm chứa chờ mong: “Đến lúc đó nấu cho đồ ăn ngon, thứ gọi là cơm cuộn! Siêu ngon!”

“Kiều Kiều thật lợi hại.” Tống Thanh Hàm , chân thành khen ngợi một câu.

Túc Kiều Kiều mím môi , gương mặt nhỏ bé quả thật che giấu sự đắc ý.

Sau khi ăn cơm xong, Túc Kiều Kiều lập tức lấy một lọ xịt nhỏ , “Đây là bình xịt lúc hiệu thuốc, thuận tiện hỏi ,, đó một cũng mua đồ với đó bí kíp tổ truyền nhà chú , siêu cấp hiệu quả, cái chân thạch cao của sắp tháo ? Sau khi tháo bột là thể xịt, mấy thứ gãy xương gì đó đều thể khỏi.”

Tống Thanh Hàm giật , khẽ nhận bình xịt nhỏ, thuận tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, nghiêm túc : “Cảm ơn.”

Anh cảm thấy cô gái chắc là lừa gạt, nào thuốc lợi hại như ?

Có điều cô tấm lòng đó, Tống Thanh Hàm lập tức cảm thấy thỏa mãn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-116.html.]

Chai là chai thủy tinh mờ, ký hiệu đó, thấy bất cứ thông tin gì, nhưng chất lỏng màu nâu nhạt bên trong là phổ biến.

Tống Thanh Hàm phun lên bàn ngửi ngửi, quả nhiên là mùi rượu thuốc tương tự, điều dường như còn thêm ít dược liệu Trung Quốc, chỉ là cách nào cụ thể phân biệt.

thứ nguy hại là đủ , yên lòng, cô gái đang chờ mong , tươi nhu hòa ấm áp: “Qua hai ngày nữa sẽ tháo thạch cao, nhất định sẽ thôi.”

Bàn tay Túc Kiều bàn tay to ấm áp của nắm lấy, như , giống như chuyện gì đó khó lường, nhất thời ngượng ngùng, mặt đỏ ửng, đầu nhỏ nhanh chóng gật hai cái: “Ừm, đừng quên đó.”

Sau đó lẳng lặng rút bàn tay, qua ôm một đống vải lấy về, chân ngắn chạy nhanh: “ tìm , để bà cho chúng một ít quần áo, sắp mùa hè , hai bộ quần áo để .”

Tống Thanh Hàm còn kịp thêm hai câu, thì bỏ phía , bóng lưng xinh , chỉ thể khô khan một câu: “Đi .”

Chỉ thấy bé con còn thèm đầu , một chút.

“Nhóc vô lương tâm!”

Tống Thanh Hàm trong lòng chua xót, cúi đầu chai thủy tinh to bằng lòng bàn tay, trong lòng căng thẳng, nếu cô vẫn thông, thì để tay!

Loading...