Từ nhà họ Túc trở về, Túc Kiều Kiều lập tức cầm hai quả trứng gà trả xe.
Người xe đạp là em Vương Kiến Quân của đại đội trưởng Vương Kiến Nghiệp, hai nhà lập tức kề sát , lúc , Túc Kiều Kiều lúc thấy một bóng dáng mảnh khảnh nhanh chóng chạy về phía nhà Vương Kiến Nghiệp, phía còn theo Tống.
Người vẻ mặt phẫn nộ, giống như là chọc giận, vẻ mặt kích động, ngừng hô: “Này , cô trở về, chúng chuyện từ từ hẵng ...”
Lúc sắp tiến nhà đại đội trưởng, Tống thấy Túc Kiều Kiều, lập tức oán hận trừng mắt cô một cái, lúc mới vọt .
Túc Kiều Kiều cảnh tượng , mờ mịt sửng sốt một chút, chút tò mò qua hai bước, chợt thấy bên trong Tịch Dao ấm ức lóc: “Đại đội trưởng, rõ ràng mang về nhiều lương thực như , bọn họ đều thu, kết quả cho ăn cái vớ vẩn, vẫn là cái loại màu xanh lá cây, thêm rau dại, dựa chứ! một nấu cơm, bọn họ cũng đưa lương thực cho ...”
“Đại đội trưởng, nhà chúng đều ăn như , cũng cho cô ăn một , hơn nữa lương thực tuy rằng nhiều, nhưng cũng thể ăn bao lâu, chúng đều là thành thật, đương nhiên tiết kiệm!”
Giọng hợp lý của Tống cắt đứt tiếng của Tịch Dao.
Túc Kiều Kiều điều , cơ bản đoán đại khái, nhà họ Tống tham lương thực của , cho ăn chút cơm bình thường, nữ phụ thể đối nghịch với nữ chính là kẻ bọn họ thể bắt nạt, rõ ràng đến để cáo trạng.
Nghe một lúc, Túc Kiều Kiều lập tức trở về.
Trên đường gặp Triệu Tư Tư đang , bì bõm bộ, thấy Túc Kiều Kiều, nhất thời mắt sáng ngời, nhảy nhót chạy tới: “Kiều Kiều, hôm nay cô sẽ gì ngon chứ?”
Vừa nhíu mày, ám chỉ rõ ràng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-120.html.]
Túc Kiều Kiều cũng nhướng mày, học theo vẻ mặt của cô , nhỏ giọng : “Móng gì om, móng giò chỉ hai khúc, nếu cô thì để cho cô một cái, buổi tối ăn xương ống mì canh.”
Triệu Tư Tư kích động nắm tay cô: “ ! ! cũng ăn mì!”
“Có thể.” Túc Kiều Kiều gật đầu.
Lập tức vui mừng cảm tạ, lúc hai mới tách .
...
Móng giò om mất nhiều thời gian, cho đến khi móng giò đạt đến lúc chạm là tan chảy.
Bởi Túc Kiều Kiều về đến nhà, lập tức bắt đầu , trong nhà một cái bếp, điều cô châm lửa, vì thế còn bắt đầu, cô lập tức mở to đôi mắt to vô tội , lẳng lặng về phía Tống Thanh Hàm.
Chỉ là , Tống Thanh Hàm coi như hiểu, trong tay cầm một quyển sách đang , căn bản cô.
“Tống Thanh Hàm!” Túc Kiều Kiều gọi .
Lúc mới chút phản ứng, xoay , nhưng mà ánh mắt cô mang theo khiển trách, một loại im lặng lên án.
Vân Mộng Hạ Vũ