Túc Kiều Kiều nghi hoặc, rõ hai vẫn ? Tại cô ngoài một chuyến , hình như gì nhỉ?
Chẳng lẽ là ông chú đến ?
Có lẽ đàn ông thỉnh thoảng cũng sẽ ngày phối hợp như , Túc Kiều Kiều thấy như , lập tức chạy tới, bên cạnh , cọ cọ bả vai , nhỏ giọng : “Sao ? Anh khỏe ?”
Giọng Kiều Kiều mềm mại, ngọt ngào ngất ngây, lúc Tống Thanh Hàm cố gắng gồng , gương mặt đều bắt đầu phiếm hồng, ánh mắt ngừng về phía trần nhà, về phía bàn, chính là dám cô.
Anh vì cha vợ cưng chiều cô như , nũng như , còn thể định .
Chỉ là vẫn cực kỳ cứng rắn, căng thẳng : “Không .”
Túc Kiều Kiều nghi hoặc dí sát mặt gần, hai má phiếm hồng, lập tức nở nụ : “Anh đang thẹn thùng ?”
Tống Thanh Hàm trừng mắt cô một cái, chuyện.
Cô còn nữa?
Túc Kiều Kiều đúng là đang , dáng vẻ trai, khi thẹn thùng cũng vô cùng động lòng , chỉ là vì mới để ý tới cô?
Hai tay cô ôm gương mặt nóng bỏng , cố ý ép chặt, ép cho miệng cong lên, gương mặt nhỏ nhắn mới hung dữ: “Nói, vì để ý tới ?”
Tống Thanh Hàm bắt nạt, đưa tay khống chế cô, nhưng cho dù nắm tay cô cũng nỡ dùng sức, nhưng dùng sức, thể kéo tay cô xuống, nhất thời trong ánh mắt đều lộ vài phần u oán, cô, hàm hồ : “Em gọi là gì?”
Túc Kiều Kiều sửng sốt: “Tống Thanh Hàm?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-121.html.]
Đôi mắt Tống Thanh Hàm híp , vẻ mặt hòa hoãn một chút trong nháy mắt căng thẳng.
Lúc Túc Kiều Kiều mới phản ứng , nũng nịu : “Anh gọi tên khác đúng ?”
Tống Thanh Hàm tự nhiên rũ mắt xuống, dám cô.
“Vậy gọi là gì?”
Túc Kiều Kiều cũng là khó , thậm chí thấy dáng vẻ của như , ngược ác thú dâng trào, bắt nạt một chút, bởi cố ý tiến gần, hai mặt kề mặt, cách gần, dường như đều thể cảm nhận hô hấp của đối phương.
Tống Thanh Hàm run lên, bàn tay nắm cổ tay cô siết chặt, buông , thành thật : “Như quá xa lạ.”
Đã là vợ chồng , còn gọi tên nữa.
Túc Kiều Kiều cuối cùng buông gương mặt chà đạp lên càng thêm đỏ bừng , thản nhiên : “Vậy... chồng ơi?”
“Không !” Cái cũng thể gọi lung tung, Tống Thanh Hàm vội vàng lắc đầu.
Túc Kiều Kiều mỉm tiếp tục trêu chọc : “Ông xã ơi?”
Tống Thanh Hàm suy nghĩ của cô, trong lòng mềm tức giận, chằm chằm cô gái đáng yêu mặt.
Hô hấp đều nặng ít, bé nghịch ngợm bắt nạt , chỉ là dễ bắt nạt như ?
Vân Mộng Hạ Vũ