Càng đừng đến tình báo giữa Triệu Tư Tư và Tịch Dao.
Cô Tịch Dao đến nhà , bình thường, mà đưa thẻ bài cho gia đình nguyện ý nhận lấy , cũng là thao tác bình thường, ai bảo đại đội trưởng đưa nhà họ Tống đến đây.
Va chạm , sức lực của Tịch Dao cũng lớn, Túc Kiều Kiều tuy rằng chút buồn bực, điều đối phương xin , lực đạo cũng lớn, cô để ở trong lòng, đều chuyện quá tam bà bận, ở chuyện của mới hai, chỉ cần , coi như xong.
Cô tiếp tục cầm rổ về phía .
Khi đưa canh đậu xanh cho hai chị dâu, Lý Tú tự nhiên cảm ơn, chuyện chia nhà khiến chị vẫn vui, nhưng đây đều là một nhà, cho dù tức giận qua một thời gian cũng thể xem như gì.
Hơn nữa canh đậu xanh thật sự là do Túc Kiều Kiều tự , nhận lấy ý , đương nhiên cảm ơn.
Ngược Trương Thiến, sóng não của đúng là chút quái dị.
Nếu chị cứng rắn một chút, nhận lấy canh đậu xanh , Túc Kiều Kiều còn dễ suy nghĩ một chút, nhưng chị , Túc Kiều Kiều đưa qua, chị liền trực tiếp nhận lấy, nhưng cũng một tiếng cảm ơn, vẻ mặt nó là điều hiển nhiên!
Thành thật mà , cáu gắt thật.
Cũng may đây là đầu tiên, cho chị !
Cũng cô nhất định nhận một câu cảm ơn, nhưng dáng vẻ , khiến trong lòng cô thoải mái, vì cho khó chịu, vẫn nên để cho khác khó chịu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-136.html.]
Túc Kiều Kiều là một kẻ lợi ích từ đầu đến cuối, chỉ với thời gian ngắn ngủi vài thở, cô quyết định.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau đó đến chỗ đàn ông việc bên , hai trai dễ chuyện hơn nhiều, thấy cô đưa đồ tới, đều vui mừng lời cảm ơn, gì cũng là em mười tám năm, bọn họ cưng chiều em gái cũng nhiều năm, tuy rằng chuyện phân gia chút đồng ý, nhưng qua vài ngày, việc nên quên, đều quên.
“Lần Kiều Kiều bảo Đại Bảo đưa, đừng ngoài, cả ngày thằng bé cũng gì cả, chỉ trông coi Tiểu Bảo, Nhị Bảo.”
Túc Kiến Hoa em gái lau mồ hôi, gương mặt trắng nõn đều đỏ lên, khác với đám đàn ông bọn họ, chút đau lòng.
Túc Kiều Kiều gật đầu: “Vâng, ngày mai nếu còn , thì để cho cháu nó đưa.”
Đó là một ý .
Nói chuyện với hai trai và Túc Chính Dương trong chốc lát, chờ bọn họ uống xong canh đậu xanh, hoặc là đổ trong chén của ,
Bấy giờ cô cầm bình thủy tinh rỗng rời , đường trở về, tính dùng .
Đến nhà Triệu Tư Tư, lúc mấy nữ thanh niên trí thức mệt, đang ở bên cạnh nghỉ ngơi chuyện phiếm, thấy cô tới, lập tức vẫy vẫy tay: “Kiều Kiều, hôm nay thật mệt mà, ăn lương bì.”