Có điều bởi vì chuyện , Túc Kiều Kiều kéo dài hồi lâu, cuối cùng khi thu hoạch còn một nửa, thể giữ , Tống Thanh Hàm .
“Nếu chân , thì thể lãng phí thời gian nữa.” Thấy Túc Kiều Kiều , Tống Thanh Hàm cũng mất hứng, mà là kéo tay cô nhẹ giọng dỗ dành, “Sẽ mệt mỏi, yên tâm ,”
Túc Kiều Kiều thấy vẻ mặt kiên quyết, cũng đành câm miệng: “Được , mua thêm thịt cho ăn.”
Cô thích thịt cho lắm, phiếu thịt kiếm từ hệ thống còn ít.
“Được, cảm ơn Kiều Kiều.” Tống Thanh Hàm cúi đầu chạm mặt cô.
Gương mặt Túc Kiều Kiều nóng lên, con ngươi ngậm sóng dờn lấp lánh trừng mắt một cái, vỗ nhẹ : “Nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai bốn giờ dậy .”
“Ừm, cho cô em.” Tống Thanh Hàm bảo cô ngủ .
Túc Kiều Kiều vốn , cô việc, nhưng Tống Thanh Hàm kiên trì, cũng chỉ thể buông tha, tiên nhắm mắt , đó trong cơn gió lạnh nhẹ nhàng , ngủ .
...
Thời gian vụ mùa thu hoạch trôi qua nhanh, cả ngày chính là việc và ăn uống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-148.html.]
Trong thôn, liếc mắt một cái, gần như tất cả đều đen nhẻm gầy .
Tống Thanh Hàm khó khăn lắm mới nuôi thành trắng sáng, bây giờ vóc cũng gầy , trở thành than đen nhẻm, cho dù Túc Kiều Kiều dùng nhiều thịt tẩm bổ, thì cũng chống đỡ , sờ lên xương bả vai, tất cả đều là xương cộm.
Túc Kiều Kiều thấy chút chua xót, cảm thấy ở nhà nhàn rỗi đều chột , đương nhiên để cho cô việc, thì khả năng, chỉ thể tiếp tục chột .
Cũng may vụ thu hoạch qua nhanh, tất cả thở phào nhẹ nhõm, bầu khí khẩn trương bận rộn mệt mỏi, cũng lập tức tiêu tán nhiều.
Túc Kiều Kiều mua một ít thịt và xương ống với lòng heo, cộng thêm những thứ khác mang đến nhà họ Túc, nấu một bữa cơm thịnh soạn đầy đủ dinh dưỡng cho .
Làm như cũng là nể mặt ba Túc và hai trai của nguyên chủ.
Mặc kệ , cô chiếm phận nguyên chủ, hết trách nhiệm, liên quan đến gì khác, chỉ là vấn đề nguyên tắc của .
Vân Mộng Hạ Vũ
Nguyên chủ và Túc Kiến Hoa, Túc Kiến Quân là em ruột thịt, khi bọn họ còn kết hôn, thứ trong nhà, hai trai đều sẽ chủ động để cho nguyên chủ.
Cho dù khi kết hôn, nguyên chủ việc gì, ăn uống so với cháu trai còn hơn một chút, hai trai cũng gì, thậm chí đè ép hai chị dâu cho các cô ầm ĩ.
Nếu , hai chị dâu lo lắng Tống Thanh Hàm là một đàn ông tiêu tốn lượng cơm lớn tới ăn chực, chi phí quá lớn, Trương Thiến cảm thấy em chồng gả ngoài chính là nhà khác, nên lúc nào cũng đến nhà ăn, chua xót vài câu, cho trong lòng thoải mái, chọc cho Tôn Phương tức giận, thì cũng đến mức ầm ĩ thành như .