Túc Kiều Kiều tò mò , “Em cái gặp tuần tra ?”
“Gặp qua hai , chỉ cần chạy nhanh là .”
Kế Hoàn thấy cô xem thường , cũng phản đối, ngược giống như vô cùng quan tâm , nhất thời cả thả lỏng, nhẹ giọng : “Em thăm dò rõ ràng quy luật tuần tra của bọn họ, hơn nữa bọn họ dường như cũng chợ đen đổi đồ, tình huống bình thường đều là mở một mắt nhắm một mắt, trừ phi những thật sự càn rỡ, thì mới thể bắt trở về.”
“À.” Túc Kiều Kiều chớp chớp mắt, “Em sợ ?”
“Không sợ.” Kế Hoàn nghiêm túc : “Ông nội tương đối sợ, chỉ là em sợ, mạng cũng sắp mất, còn sợ những thứ cũng vô dụng, hơn nữa em đều sẽ đến một chuyến, với khác thời gian và địa điểm giao dịch cùng với tiền, nhanh thể giao dịch xong.”
Kế Hoàn xong, giống như hiến bảo, liên tục kế sách của .
Cô là qua thử vận khí, mà là vì vài mò mẫm sớm rõ nhiều quy tắc ngầm, còn mấy đầu mối cô đều , chỉ cần , thời điểm giao dịch tốc độ sẽ nhanh hơn, cơ bản một đối mặt, quá một phút là thể giải quyết.
Chuyện rắc rối, nhưng đủ thận trọng.
Túc Kiều Kiều cô kể , trong lòng nảy sinh sự bội phục.
Bản cô tương đối sợ, cái gì cũng dám , thấy Kế Hoàn lợi hại như , ngừng líu lưỡi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-201.html.]
Chỉ là xong, Kế Hoàn bỗng chuyển hướng: “Chị, em ở núi phát hiện một vùng hạt dẻ chún, sẽ tặng cái , em cũng tặng cho chị một chút nhé? Hạt dẻ đó nhiều hơn.”
“Trên núi? Em dám lên đó ?”Túc Kiều Kiều càng giật .
Trên núi sói và lợn rừng, cộng thêm nhiều động vật ăn thịt.
Phần lớn đều dám lên, ngoại trừ mấy thợ săn, vì quốc gia chung, tư nhân thể tùy ý săn thú, thợ săn liền càng ít , chỉ một vài như , ví dụ như Túc Chính Dương, ông cũng chỉ dám vụng trộm lên núi.
Về Tống Thanh Hàm chân , vốn định vụng trộm săn thú, chỉ là Túc Kiều Kiều từ chối, ở hậu thế vốn thể đánh dã thú, bọn họ hiện tại tuy rằng thời đại bất đồng, nhưng cũng thiếu đồ ăn uống, cũng cần như .
Kế Hoàn gật đầu: “Ừm, em chạy nhanh, còn thể trèo cây, còn gặp qua sói một , chỉ là nó gì em cả, sói sợ , sợ lửa.”
Túc Kiều Kiều lúc thật sự bội phục trong lòng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Một to gan đủ thông minh cẩn thận như , chút tâm tư áp lực của cô cũng bắt đầu rục rịch: “Bạn nhỏ, chúng hợp tác nhé? Em đưa hạt dẻ cho chị, thành đường xào hạt dẻ, bánh hạt dẻ và những thứ khác, em mang bán, đổi lấy tiền, chúng tám phần hai, em lấy tám phần.”