Tống Hoài Cẩn và Kỷ Nhã liên tục gật đầu, chút câu nệ cầm lễ vật bọn họ mang đến đưa cho hai , ân cần Tống Thanh Hàm, con ngươi theo bản năng xung quanh, đáy mắt tràn đầy khổ sở và ảo não, chỉ là Kỷ Nhã gì, thím gắt gao cắn môi, để cho .
Tống Hoài Cẩn thở dài một tiếng: “Con là Tống Thanh Hàm nhỉ.”
“Vâng.” Tống Thanh Hàm gật đầu, giữ chặt Túc Kiều Kiều rót nước cho bọn họ, tự rót : “Thật ngại quá, trong nhà đơn sơ, chiêu đãi chu đáo.”
“Không !” Kỷ Nhã vội vàng lắc đầu.
Trong mắt Tống Hoài Cẩn xẹt qua một vui mừng, đè nén cảm xúc nghẹn ngào, mím một nụ , chào hỏi Túc Kiều Kiều, mới nhẹ giọng : “Chú là Tống Hoài Cẩn, đây là vợ chú, Kỷ Nhã, hai mươi hai năm , ngày 3 tháng 11, sinh một đứa bé ở khoa phụ sản bệnh viện thành phố, chỉ là khi đó chú bởi vì rời khỏi bệnh viện nửa ngày, mới , Kỷ Nha sinh, khi sinh đứa bé , cô cũng bởi vì mệt mỏi mà ngất , chờ tỉnh , liền phát hiện đứa nhỏ chúng sinh bệnh tim bẩm sinh.”
Tống Thanh Hàm nhíu mày, cánh môi mím chặt, tâm tình phức tạp.
Túc Kiều Kiều xong cũng vô cùng phức tạp, yên lặng đưa tay nắm tay , chạm , Tống Thanh Hàm liền trở tay nắm chặt cô.
Xem cũng bình thản như biểu hiện ?
Trong câu chuyện của Tống Hoài Cẩn, bọn họ cũng đứa nhỏ đánh tráo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-243.html.]
Chỉ là hiện tại, bọn họ , thậm chí xác định đứa nhỏ đánh tráo, lúc ở buổi chiều đại hội khen thưởng, chú chân tướng, sở dĩ kéo dài lâu như , chính là để đảm bảo việc điều tra sai.
Chờ Tống Hoài Cẩn xong, Kỷ Nhã lệ rơi đầy mặt: “Xin , bởi vì nhất thời sơ sẩy, để cho con chịu nhiều khổ như !”
Nhìn những tư liệu mà chồng và cháu trai tra xét , mấy ngày nay thím vẫn trằn trọc khó ngủ, sở dĩ bây giờ mới tới, cũng là vì chồng chuẩn chu .
Lúc y tá đỡ đẻ cho thím tìm thấy, lúc bệnh viện cũng giấy chứng nhận bà Tống viện, ngày bọn họ sinh con liền vội vàng rời , dáng vẻ chạy trốn, là chột thì là cái gì?!
Âm thanh của Kỷ Nhã vang lên trong phòng chính an tĩnh , Tống Hoài Cẩn chậm rãi thở một , trong lòng chua xót cho chú cách nào duy trì bình tĩnh, hốc mắt cũng đỏ lên.
Hô hấp của Tống Thanh Hàm rõ ràng đúng.
Túc Kiều Kiều đối với cảm xúc của cũng coi như hiểu rõ, thời gian tóc mai cọ xát, cô cẩn thận một chút thể tâm trạng trong lòng đang cuồng, tình huống ba trong phòng, cho khí chút ngưng đọng, là ngoài duy nhất, cô chút do dự nên ngoài , cho bọn họ thời gian ở chung, bàn tay nắm chặt động, cô vụng trộm truyền đạt ý nguyện của , kết quả nắm chặt hơn.
Vân Mộng Hạ Vũ