Chỉ là vì thế, mà ba Tống quả thật chút lạnh lòng, vốn chuẩn sắp xếp khi do dự hồi lâu buông tha, Tống Hoài Cẩn đó tìm Tống Ngộ An một chuyến, trở về liền với Tống Thanh Hàm, về sẽ bao giờ xuất hiện mặt bọn họ nữa.
Tương lai như thế nào, nuôi Tống Ngộ An lâu như , còn cũng thuộc bọn họ lo liệu nữa, về phần nhà họ Tống một nhà ba đều tù, sinh hoạt , cũng liên quan đến bọn họ.
Tống Thanh Hàm để ý chuyện , ngược càng về nhà.
Trong nhà chỉ hai bọn họ, cái gì thì , nhưng ở chỗ , là một đống , chính là lúc nắm tay đều giấu ở trong quần áo, bằng khác thấy, sẽ cả hai thậm thụt nọ .
là nghẹn c.h.ế.t .
Vân Mộng Hạ Vũ
*****
Sau phiên tòa, thứ kết thúc.
Túc Kiều Kiều và Tống Thanh Hàm trở về thôn .
Mặc kệ sinh hoạt trong thành, là vẫn ở đây, thật hiện tại còn giải quyết xong, thật sự kết thúc nhất định là khi Tống Ngộ An rời khỏi nhà họ Tống.
Nếu Tống Ngộ An rời , bọn họ thể chỉ là thích bình thường.
Có điều bọn họ trở về, lập tức gây oanh động ở trong thôn, đám lũ lượt kéo đến hóng chuyện, tò mò hỏi một chút chuyện xảy ở trong thành, còn chuyện rốt cuộc tính như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-255.html.]
Sau khi hình phạt của ba Tống, ít đều chút sợ hãi vỗ vỗ ngực.
Một bà lão đối xử với cháu gái trong nhà cực kỳ khắc nghiệt cau mày : “Chuyện còn thể ư? Cũng g.i.ế.c , chỉ là đánh tráo con, chẳng cũng đều lớn lên ?”
Đối với bà lão học thức, hơn nữa mù mờ về pháp luật mà , giao lưu nhân tình mới là tiêu chuẩn đánh giá quan trọng nhất.
Tuy nhiên, khi bà , ít đều lắc đầu: “Không như bà , bọn họ là phạm pháp! , cháu trai Thanh Hàm?”
Tống Thanh Hàm gật đầu, kiên nhẫn : “Mỗi sinh đều là cá nhân độc lập, bọn họ lúc bọn họ đánh tráo, chính là trộm đứa nhỏ, pháp luật cũng mặc kệ những thứ , chỉ bọn họ chính là kẻ buôn !”
“Bây giờ cũng hưng thịnh những chuyện cổ xưa, cũng thể mua bán, bọn buôn tù.”
“, bọn buôn !”
“Đáng đời! Trộm con của khác mà còn đối xử nữa, cũng buổi tối gặp ác mộng ?”
Bà lão chột mím môi, vui xua tay: “Các cứ hù dọa !”
Lẩm bẩm một câu như , bà lão lảo đảo bỏ chạy.
Một dì chần chừ : “Năm Đại Nha nhà bọn họ là rơi xuống sông c.h.ế.t đuối, đó thấy nữa, là bán chứ?”