Túc Kiều Kiều cũng thèm để ý, ý định để ý tới tên , cô theo phía Tống Thanh Hàm.
Chỉ là mới tới cửa, Tống Ngộ An bỏ qua mặt đen chắn bọn họ, quát: “Các ý gì? Anh thấy ?”
Tống Thanh Hàm lạnh nhạt : “ đối với nhà họ Tống ở đào hoa thôn, giờ vẫn là thái độ .”
Tống Ngộ An cắn răng: “ ! Bọn họ liên quan gì đến !”
“À.” Tống Thanh Hàm hờ hững đáp một tiếng.
Vẻ mặt , ngữ khí , trực tiếp khiến Tống Ngộ An tức giận trợn trắng mắt, che ngực, tựa cửa lớn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hai gác cổng hoảng sợ: “Có đưa đến bệnh viện ? Nếu xảy chuyện, tuyệt đối là chuyện lớn!”
Tống Ngộ An lắc đầu, lạnh lùng : “Nếu xảy chuyện, chính là hai ! Không đến bệnh viện! Nếu chết——”
Mắt thấy Túc Kiều Kiều và Tống Thanh Hàm hai trong tiểu khu, cũng theo , thuận tiện kéo bọn họ, dựa bọn họ.
Có điều đến một nửa, hai ảnh vội vàng tới cho dừng lời chịu nổi , nước mắt lưng tròng hô một tiếng: “Bà , ...”
Người gác cửa đang ngăn cản yên lặng thu tay , lau mồ hôi dọa, mở cửa tiểu khu, ở một bên cửa phòng bảo vệ, xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh hóng hớt ở bên ngoài.
*****
Một tiếng “Ba, ” quen thuộc , còn mang theo uất ức và mất mát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-266.html.]
Kỷ Nhã và Tống Hoài Cẩn theo bản năng đau lòng cho đứa con trai , chỉ là chuyện, thấy con trai ruột và con dâu ở bên , vẻ mặt cả hai nhất thời cứng đờ, phản ứng , dịu dàng , : “Kiều Kiều và Thanh Hàm về , mệt ?”
Tống Thanh Hàm gật đầu: “Không mệt.”
Sau đó đó họ, ý định
Nếu ba vẫn như một đối xử với Tống Ngộ, cũng suy nghĩ một chút quan hệ với bọn họ .
Túc Kiều Kiều mím môi , vẻ mặt ngoan ngoãn: “Ba , bọn con mới dạo phố xong, mua quà cho ba và , quà của là con chọn, quà của ba là do Thanh Hàm tự chọn nha.”
Hai vợ chồng nhà họ Tống , trong lòng đều nhịn ấm áp, vẻ mặt càng thêm nhu hòa.
Kỷ Nhã bình thường giọng lớn lúc cũng cố gắng cho ôn hòa : “Cảm ơn các con.”
Tống Hoài Cẩn liên tục gật đầu, ánh mắt con trai, luyến tiếc dời .
Cũng quan hệ huyết thống thần kỳ như , mà là Tống Ngộ An lúc cũng liên quan đến giáo dục của bọn họ, khi còn nhỏ cơ thể vẫn , bọn họ vẫn cho, cẩn thận chăm sóc, để cho thím cần phiền não vì chuyện khác.
cũng bởi , khiến Tống Ngộ An thiếu lòng ơn.
Những thứ bọn họ dạy, cũng nỡ miễn cưỡng, bởi vì một khi miễn cưỡng, trái tim sẽ thoải mái.