Tôn Phương bật : “Mẹ bảo mà, chả trách thím tư con quanh co lòng vòng con , hai nhà chúng thím chính là quan hệ thiết, hơn nữa quan hệ giữa đàn ông của con và Đại Ngưu cũng , con hổ đòi phí vận chuyển?”
Túc Kiều Kiều khẽ mím môi : “Có gì ngượng ngùng chứ? Hơn nữa thím bảo mang theo radio, giống như con trai út của thím thứ đó, bởi vì Thanh Hàm và Đại Ngưu quan hệ , con mới thể thu tiền, bằng thật sự lấy cho thím , Đại Ngưu thiệt ?”
Tôn Phương thở phì vỗ tay cô dừng , vẻ mặt cổ quái cô, tự hỏi một chút, nhỏ giọng : “Con cũng lý.”
Tống Thanh Hàm tiếng động cong môi, nhẹ giọng : “Mẹ, chúng con thành phố một chuyến, xe mất bốn tiếng đồng hồ, mỗi Kiều Kiều xe sắc mặt đều trắng bệch, thỉnh thoảng còn thể nôn, vất vả như , nào sức lực mang cho khác những thứ đó.”
Túc Kiều Kiều nhắm mắt, nào thảm như , cô chỉ là vì say xe nôn mửa, ghê tởm cũng thiếu chút nữa nôn mà thôi.
“Ai da, con sớm!” Tôn Phương đau lòng con gái: “Lần chút nước đường cho con mang theo, ai,
“Nếu hai đứa thành phố ở, hai bên chạy , ngày lễ tết trở về xem một chút là ...”
Khóe miệng Túc Kiều Kiều giật giật, chột cúi đầu nghênh đón sự quan tâm của già.
Đang , Túc Chính Dương mặt đen , ai oán than thở, thấy con gái cũng thể rộ lên.
Tôn Phương chuyển đối tượng: “Sao ? Đánh với ai đó ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-276.html.]
Đây vốn là một câu trêu chọc, ngờ tới Túc Chính Dương thật sự gật đầu: “Là đánh , điều .”
“Cái gì?” Mọi việc trong phòng đều kinh ngạc, ai nấy đều tò mò vây quanh.
Lý Tú hiện giờ bụng vô cùng to, trắng mập nhiều, chị thím nuôi , lập tức chống lưng : “Ba, xảy chuyện gì?”
Túc Chính Dương con gái, sầu não : “Con gái nhà họ Trương đàn ông của con bé đánh, mặt mũi bầm dập chạy về, đang ở trong nhà , Trương lão nhị liền mang theo hai đứa con trai và mấy đứa cháu qua, một đường theo xem, kết quả bên quỳ dập đầu, tái phạm nữa, để cho bọn họ đưa con gái về.”
Túc Kiều Kiều vốn là đang hóng hớt , ai ngờ thấy lời , nhất thời lộp bộp, chút hoảng hốt.
Cô nhớ tới lúc Trương Ngọc lập gia đình, cô dáng vẻ hung hãn của đàn ông , đoán chừng khi hạ thủ khẳng định nặng, môi cô mím , chút bực bội.
Trương Thiến hỏi: “Thật sự đưa về?”
“Dù lúc trở về, bọn họ đưa đó, điều chờ buổi chiều mới đưa.” Túc Chính Dương .