Cuộc sống ngày càng định, Túc Kiều Kiều bắt đầu suy nghĩ về việc giảm cân.
Bởi vì cô tăng cân!
Có trời mới cô là một hệ thống, mỗi ngày đều thể lấy một món ăn vặt từ những món ăn ngon , thỉnh thoảng còn tự lén lút mua cho một ít đồ ngon lành!
Những thứ lượng calo cao như , tăng cân mới là chuyện lạ, dù đồ của hệ thống Hồng Nương cũng ảo giác, đều là đồ thật cả.
Nói đến giảm cân, Túc Kiều Kiều nghĩ, hệ thống Hồng Nương liền đưa một nhiệm vụ: “Đinh, nhiệm vụ 25, tập thể dục lợi cho việc giảm cân, xin hãy để chồng mỗi đêm với vợ: Vợ ơi, yêu em~ năm , kéo dài nửa tháng, thể nhận viên nang giảm cân kỳ diệu đặc trưng của hệ thống!”
Túc Kiều Kiều vui mừng nhiệm vụ , đang vui mừng, bỗng nhiên ý thức một chuyện —— “Hồng Hồng, mi với là mi sắp ? Đã nửa năm , còn ?”
Lời , trong đầu an tĩnh, ngay cả màn hình hiển thị trong suốt cũng biến mất, giống như như bao giờ xuất hiện qua.
Túc Kiều Kiều lạnh: “Mi dám lừa ?”
Hệ thống Hồng Nương yếu đuối : “Thật sự tách khỏi ký chủ mà, nhưng... Không loại tách biệt , mà là đủ giá trị tình yêu, thể ngưng tụ thực thể...”
Túc Kiều Kiều sửng sốt.
Hệ thống Hồng Nương theo bản năng cảm thấy nguy hiểm, vội vàng bổ sung: “Ký chủ đại nhân, lúc thật sự cho rằng sắp , ai chỉ là tiến hóa mà thôi, ôi ôi... Người cố ý lừa ký chủ đại nhân mà~”
Khóe miệng Túc Kiều Kiều giật giật, tiếng non nớt trong đầu, vội vàng lắc đầu: “Quên , gì, khi nào mi thể ngưng tụ thực thể?”
“Còn hai mươi ngày nữa.” Hệ thống Hồng Nương hít mũi, giống như đang lau nước mắt.
Túc Kiều Kiều tò mò: “Thực thể của mi trông như thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-282.html.]
Hệ thống Hồng Nương : “Không ! Lão đại , thực thể của chúng đều xem hình tượng ký chủ thích nhất trong tiềm thức.”
Túc Kiều Kiều “Ừm?”
Trong tiềm thức?
Vậy cô nghĩ gì?
Túc Kiều Kiều chút đầu óc choáng váng.
Hệ thống Hồng Nương lấy lòng : “Ký chủ đại nhân, bây giờ thăng cấp, thể nhiều việc, còn thể hướng dẫn cô giảm cân, tuyệt đối đảm bảo khoa học, hơn nữa còn thể rèn luyện vóc của ngài...”.
“Kiều Kiều.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Hai đang , một âm thanh bỗng xen .
Hệ thống Hồng Nương nhanh chóng im lặng.
Túc Kiều Kiều qua, chỉ thấy Tống Thanh Hàm từ bên ngoài trở về, xuân xuân đến, đến ngày đầu hạ, mặt trời chút nóng, điều ở nhà còn , nhất là trong phòng, chút râm mát.
Tống Thanh Hàm đầu đầy mồ hôi, giờ đây trở về làn da đen sạm, cả nóng bước.
Túc Kiều Kiều đau lòng cầm khăn mặt qua lau mồ hôi cho , thuận tiện hỏi: “Hôm nay thuận lợi ?”