Giọng trầm , trào dâng tình cảm nồng đậm.
Lần đầu tiên bày tỏ tình yêu, Tống Thanh Hàm thở một thật lớn, gương mặt nóng bỏng vùi ở cổ vợ, trong mắt đều nổi lên một tầng ánh nắng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Kiều Kiều chắc chắn cũng yêu , cho nên mới để cho như .
Nghĩ đến đây, trong lòng Tống Thanh Hàm cảm thấy cực kỳ ngọt ngào, ôm chặt trong ngực.
Lúc bên tai vang lên một tiếng đáp nhẹ nhàng: “Em cũng yêu nhiều lắm.”
*****
Túc Kiều Kiều cho rằng hệ thống Hồng Nương sẽ biến thành một đứa trẻ năm tuổi, bởi vì lúc đầu cô gặp hệ thống nghĩ như .
thực tế, , mà là một con cún nhỏ trắng như tuyết, chỉ một tháng tuổi, tuyết trắng, mũi nhô , mắt tròn to đen bóng, giống như một quả nho bé xinh.
Đây là một bé hồ ly.
Túc Kiều Kiều quả thực sự đáng yêu công phá.
Hệ thống Hồng Nương quả nhiên đáng tin cậy, nó tiềm thức Túc Kiều Kiều, thật là một loại động vật cô thích nhất trong tiềm thức, con thì khả năng, hệ thống quản lý thể để cho nó biến thành .
Có điều đó Túc Kiều Kiều nhớ tới, thật lâu trong nhà một blogger thú cưng một con hồ ly trắng như tuyết, cô siêu thích vô cùng, cũng nuôi nổi, chỉ là cô lười, nuôi sẽ hại nó, thế nên nuôi.
Hồng Nương đầu tiên thực thể, hệ thống kích động móng vuốt của , ký chủ xổm mặt , trong mắt là nét vui mừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-286.html.]
Sau đó hệ thống Hồng Nương gào một tiếng, nhào tới.
Túc Kiều Kiều tủm tỉm đưa tay bắt lấy nó, chỉ thấy hai móng vuốt nhỏ trắng như tuyết che mặt, vặn vẹo cơ thể mập mạp tỏ vẻ đáng yêu: “Ký chủ đại nhân, đáng yêu ...”.
Túc Kiều Kiều mím môi , yêu chiều và từ ái: “, Hồng Hồng đáng yêu nhất!”
Hệ thống Hồng Nương choáng váng, cơ hồ đều bay lên, lè lưỡi hôn cô.
Túc Kiều Kiều từ chối, mặc cho nó cọ cọ, lúc mới mỉm nâng nó lên, và , tủm tỉm : “Hồng Hồng, còn nhớ lúc gì ?”
Hệ thống Hồng Nương mờ mịt chớp chớp mắt, giọng non nớt hỏi: “Ký chủ đại nhân gì ? Cô nhiều, nên nhớ...”
Nói là như , nhưng hệ thống hồng nương cơ thể động vật cũng tựa hồ nhạy bén của động vật, trực giác đúng, tứ chi nhào tới chạy.
Túc Kiều Kiều ôm nó, gương mặt xinh nghiêm túc: “ , chờ mi biến thành thực thể...”
Thời điểm lời , Túc Kiều Kiều đều trực tiếp như b.ắ.n liên thanh.
Hệ thống Hồng Nương ngơ ngác một chút, đó run rẩy càng thêm lợi hại.
Túc Kiều Kiều lạnh một tiếng, đặt nhóc con ở đùi, bốp bốp đánh m.ô.n.g nó: “Có sợ ?”
Hệ thống Hồng Nương dọa c.h.ế.t khiếp, cả hồ ly cứng đờ, cho đến khi đánh xong, nó xoa xoa đôi mắt đẫm lệ, nghi hoặc : “Ôi, đau hả?”