Dù cũng chỉ kém một chút thôi, Túc Kiều Kiều dứt khoát chuyện.
Tống Thanh Hàm bộ hành trình: (o??o)
Chờ cô khó khăn lắm những tin tức , đương nhiên giấu giếm chuyện cô xuyên sách, chỉ là biến tất cả thành lý luận thời song song.
Khi xong những điều , Tống Thanh Hàm cũng thể hiểu , tuy rằng trong đó nhiều tin tức khiến rung động.
“Nước.” Tống Thanh Hàm đưa tới một ly nước.
Túc Kiều Kiều nhanh chóng uống hết, trực tiếp ngã , dáng vẻ như hồ ly tinh hút khô: “Không , thật sự còn nữa.”
Tống Thanh Hàm gật đầu, vẻ mặt thêm vài phần cảm thán và kinh ngạc, khi buông chén xuống, hai tay giống như lúc , ôm chặt trong ngực, hệ thống Hồng Nương sớm che mắt chạy ngoài.
Khó khăn lắm mới thực thể, nó đương nhiên ngoài chơi .
Túc Kiều Kiều cho rằng sẽ hỏi càng thêm chi tiết tình huống phát triển trong tương lai, vốn còn đang suy tư trong đầu.
Ai ngờ một thời gian dài im lặng, chỉ vui mừng : “Thật .”
Thế giới mà vợ miêu tả trong miệng, thật .
Túc Kiều Kiều mím môi , gật đầu: “, nơi đó .”
Cô ngửa đầu cố gắng vẻ mặt của mắt, hì hì : “Tương lai phát triển nhanh nhất chính là mạng lưới và khoa học kỹ thuật, khi khôi phục kỳ thi đại học, dân nước nhà mới càng ngày càng nhiều, bộ xã hội bước giai đoạn phát triển nhanh chóng, ngành nào kiếm tiền nhiều nhất ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tống Thanh Hàm lắc đầu, rũ mắt cô, nghiêm túc : “Em ở thế giới cũ, sống ở ? Bao nhiêu tuổi? Tên của em là gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-288.html.]
Ánh mắt Túc Kiều Kiều lơ lửng trong chớp mắt, tuy rằng ở chỗ lớn hơn cô, nhưng ở một thế giới khác, cô thật lớn hơn một chút, qua hai mươi tuổi liền tuổi của , chuyện phiếm với khác mạng cũng hổ vĩnh viễn mãi tuổi mười tám.
Bây giờ thấy chồng hỏi những tin tức , Túc Kiều Kiều nhõng nhẽo : “Anh hỏi cái để gì?”
Tống Thanh Hàm mím môi: “Anh sợ một ngày em trở về, thì phả tìm em.”
Anh trong ngực, tất cả bất hòa lúc đều tìm điểm đột phá, thì cô là đến thế giới tương lai, trong đầu còn nhiều tri thức như , cô và ... Không cùng một thế giới.
Ngoại trừ gia đình, Tống Thanh Hàm từng tự ti, nhưng lúc , bỗng nhiên chút tự ti.
nhiều hơn là sợ hãi.
Cô đột nhiên xuất hiện, sẽ đột nhiên biến mất ?
Vừa nghĩ đến đây, Tống Thanh Hàm liền cảm thấy cả đều .
Túc Kiều Kiều im lặng: “Thế giới của em và thể là một thời đại, hơn nữa, cho dù là một thời đại, thì cũng cách hơn bốn mươi năm!”
Vẻ mặt Tống Thanh Hàm nặng nề, cố chấp cô, nhất định .
Túc Kiều Kiều đột nhiên , việc mà Tống Thanh Hàm nghĩ là đạo lý, cô xuyên tới đây, hiểu xuyên qua tới, ai thể một ngày, cô sẽ xuyên trở về thế giới ?
Cô cũng bắt đầu chút hoảng hốt, âm thanh đều trầm xuống ít, xoay ôm lấy cổ , dựa sát , để cho an tâm một chút, mới nhỏ giọng : “Em cũng tên Túc Kiều Kiều, 23 tuổi, ở...”