Trong nhà máy gạch nhiều chuyện, mỗi ngày đúng giờ , tiền lương cố định lấy, còn phúc lợi, tan tầm trở về ôn tập với Túc Kiều Kiều, bài tập về nhà, tình cảm vợ chồng ngược càng , tương đối mà đứa nhỏ tự nhiên xem nhẹ.
Mãi cho đến khi bạn nhỏ Tống Thiên Ninh một tuổi, đầu tiên bi bô hai chữ “ ơi”, trong lòng Túc Kiều Kiều giống như thứ gì đó đụng một cái, chua chát, còn vài phần uất ức và vui vẻ.
Cô thực sự là !
Giờ khắc cô mới thật sự ý thức , còn là một đứa trẻ nữa, mà là một gánh vác một đứa con khác suốt đời.
Tống Thanh Hàm so với cô hơn một chút, tuy rằng chấn động lớn, nhưng cũng chỉ đỏ hốc mắt một chút, thêm tận tâm cố gắng đối với con trai càng, đối xử với cô càng hơn, thì cũng đổi gì lớn.
Túc Kiều Kiều hoảng hốt thật lâu, bắt đầu sợ hãi.
“Thanh Hàm, nếu em dạy con cho , để nó trở thành một tên bại hoại xã hội thì bây giờ?”
Một buổi tối, Túc Kiều Kiều giường, theo thường lệ là thời gian hai chuyện phiếm, cô bỗng nhiên hỏi một câu như .
Tống Thanh Hàm một nữa mạch não của cô cho còn lời nào để , nhưng vẫn nghiêm túc : “Vậy em cứ dạy nó thật , còn ba ở đây, nhất định sẽ trở thành bại hoại.”
Túc Kiều Kiều nhỏ giọng : “ Tống Ngộ An cũng là bọn họ nuôi lớn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-304.html.]
Nói như , Túc Kiều Kiều chột , nhưng đúng là sự thật, một đứa nhỏ bọn họ xem như nuôi sai đường một chút.
Tuy rằng đó Tống Ngộ An tới, tìm bọn họ đòi tiền, điều hiện tại trong lòng hai ông bà đều tích góp tiền cho con trai cho cháu trai, ba Tống đồng ý, nhưng cũng thể từ mấy tiếp xúc nhân phẩm của .
Hiện tại đối với cháu trai, rõ ràng Kỷ Nhã và Tống Hoài Cẩn càng thêm yêu chiều, quả thực là cái gì cho cái gì, lãng phí đồ ăn cũng một câu , đều ha hả.
Tống Thanh Hàm nhíu mày rậm, mà cùng suy nghĩ vấn đề , còn đồng ý: “Cũng đúng, chúng tốn nhiều công sức hơn trong việc giáo dục.”
Túc Kiều Kiều dùng sức gật đầu: “! Bắt đầu từ ngày mai, em lập kế hoạch trưởng thành của bạn nhỏ Tống Thiên Ninh, kiên quyết chấm dứt khả năng trở thành bại hoại!”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tống Thanh Hàm khen vỗ vỗ đầu cô: “Vợ cố lên, sẽ giúp em.”
...
Ở một phòng khác ông bà nội dỗ dành ngủ, bạn nhỏ Tống Thiên Ninh đang ngủ, bỗng nhiên cảm thấy lưng lạnh lẽo, rùng một cái, “Oa oa ——” lên.
Kỷ Nhã luống cuống tay chân: “Ôi chao, thế ? Không thoải mái ? Lão Tống, ông đè tay chân cháu trai ?”