Thật sự là trạng thái kỳ quái, chẳng lẽ đây chính là tình tiết xuyên mà trong những tiểu thuyết vợ lúc ?
Thấy lời nào, phụ nữ trung niên mất mát chậm rãi thôi giáo huấn, bà thở dài một tiếng, ngược trở nên nghiêm khắc: “Xe của con hỏng , bằng lái xe cũng cầm, chờ con xuất viện, sẽ tài xế chuyên dụng, thành thật lời ?”
Vẫn thấy con trả lời, đàn ông bên cạnh phụ nữ trung niên vỗ vai bầ , an ủi: “Thằng bé tỉnh, tiên hãy để con nghỉ ngơi .”
Người đàn ông mặc âu phục theo phía hai im lặng lên tiếng.
Người phụ nữ trung niên thanh niên giường bệnh, đầu còn băng gạc quấn, dung nhan tuấn lãng lạnh lùng trầm mặc, ánh mắt tựa hồ quái dị.
Có lẽ cảm giác vẫn là cảm giác , ôm một tia hy vọng khi con trai thoát khỏi lưỡi hái tử thần sẽ hiểu chuyện hơn, bà gật đầu, xoay .
Chẳng bao lâu phòng bệnh trở nên im lặng.
Tống Thanh Hàm giường, nghiêng đầu đồ vật tủ đầu giường, trong lòng nghĩ: Không d.a.o gọt hoa quả?
Anh tự sát một nữa, dù vợ cũng chết, còn sống cũng ý nghĩa.
“Đây là kiếp của , chấp niệm mang trở về.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Một giọng đáng yêu giống như là đứa nhỏ năm tuổi đột ngột vang lên trong đầu .
Ánh mắt Tống Thanh Hàm chậm , tim đập trong chớp mắt phảng phất như ngừng .
Âm thanh vội vàng : “ là hệ thống Hồng Nương! Ký chủ đại nhân bởi vì trở về thế giới ban đầu, mà mất ràng buộc với , để rời theo chấp niệm cuối cùng của đến đây đó!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-319.html.]
Tống Thanh Hàm: “...”
Anh giật giật môi, hệ thống Hồng Nương lập tức : “Anh nghĩ ở trong lòng là , thể hiểu.”
Tống Thanh Hàm : “Kiều Kiều ở !”
Anh cùng hệ thống Hồng Nương tuy rằng cách nào trao đổi, nhưng dù cũng cùng sinh hoạt mấy chục năm, khi là nó, dục vọng đang c.h.ế.t thoắt cái biến thành tìm Kiều Kiều, con ngươi vốn lạnh nhạt đều sáng lên.
Hệ thống Hồng Nương lặng lẽ chửi bới: Chỉ thế là nhanh!
Cuộc sống tuổi già của hai vô cùng dưỡng sinh, vạn sự đều để ở trong lòng, hai vợ chồng càng ngày càng giống , nếu cái gì thể cho bọn họ để ý thì chắc chắn là đối phương mà thôi.
“Ký chủ đại nhân trở nơi cũ.”
Nơi nào?
Tống Thanh Hàm nhớ kỹ địa chỉ Túc Kiều Kiều với lúc , cho dù hiện tại quên, cho dù là thời xưa đó, xong manh mối.
Anh lập tức xốc chăn lên lên, chỉ là mới động một chút, liền phát hiện cơ thể tứ chi bao gồm cả đầu đều đau đớn vô cùng, choáng váng một hồi, vô lực ngã xuống, một nữa ngã lên giường.
Cuộc sống thật vô nghĩa...