Vốn là nghiêm túc giảng đạo lý, nhưng đến phía , nhớ tới hành động của con nhà họ Tống, sắc mặt Túc Kiều Kiều khó coi hơn nhiều, giọng cũng lạnh ít.
Dù cô và Tống Thanh Hàm tình cảm, cô chỉ cảm thấy hổ, nhưng sẽ lo lắng Tống Thanh Hàm nảy sinh ấn tượng đối với , đương nhiên như thế nào thoải mái .
Ba cô , đồ đạc trong nhà , phần lớn là đồng đội mua, phần nhỏ là ông mua, chính là sợ cô tới đây cái dùng, bởi lời cô thật sự hợp tình hợp lý!
Hơn nữa thế giới thể hợp tình hợp lý ngược đãi con trai như , còn ở ngày đầu tiên kết hôn tới lục lọi mang đồ về nhà? Ghê tởm!
Cô ngờ tới dạy như , bởi vì dễ dạy hỏng, dạy cũng dạy .
Làm cho bất ngờ chính là, Tống Thanh Hàm cũng gì, hòa ái gật đầu, cởi bỏ sự lạnh lùng đối với con nhà họ Tống,
Anh tin tưởng cô: “ , cô , nhà cô chủ, cô thế nào thì thế đó.”
Tuy rằng mới trò khôi hài trong lòng chút khó chịu, nhưng phần lớn là thoải mái, như cũng , cắt đứt quan hệ, cần liên lạc nữa.
Túc Kiều Kiều khẽ vui vẻ, quả nhiên Tống Thanh Hàm là một tên ngu xuẩn, cô nhếch miệng , đôi mắt to tròn vo đều cong thành trăng lưỡi liềm, lên với hai câu, ai ngờ lên, đầu óc choáng váng một chút.
Tống Thanh Hàm trong lòng hãi hùng, lập tức đưa tay đỡ cô, chút khẩn trương: “Có thoải mái ?”
Túc Kiều Kiều lắc đầu: “Không , tại dậy quá nhanh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-60.html.]
Cô mỉm , đó đỡ : “Anh mau trở nghỉ ngơi, cẩn thận vết thương bụng tái phát.”
“Ừm!”
Tống Thanh Hàm gật đầu, ngón tay trắng nõn đỡ cánh tay , đáy mắt xẹt qua một tia cảm xúc phức tạp, cánh môi bất giác cong lên.
Chuyện khôi hài tạm thời dừng , Túc Kiều Kiều đỡ Tống Thanh Hàm trở nhà chính, cầm từ trong túi của cô bôi cho một .
Dưới ánh sáng rực rỡ, thắt lưng Tống Thanh Hàm căng thẳng, cơ bụng vô cùng rõ ràng, bản vóc dáng gầy gò, đường cong cực kỳ mắt.
Nếu thương, thì Túc Kiều Kiều lén lút sờ một chút.
Có điều mới nghĩ xong, Túc Kiều Kiều đỏ mặt, “Khụ khụ...”
Ho nhẹ một tiếng, thẳng dậy, chuẩn với hai câu về nhà họ Tống, chỉ thấy ánh mắt bên trái, sắc mặt đỏ ửng chỉ một tầng.
Cô chớp chớp mắt, bỗng nhiên cảm thấy nhiệt độ mặt vơi bớt, nhẹ giọng : “Tống Thanh Hàm, thương lượng với một chút, thái độ của đối với ba như thế nào?”
Vân Mộng Hạ Vũ