Triệu Tư Tư chắp hai tay cầu khẩn: “Cái ... Anh thể đưa cả hai chúng cùng ? Bệnh viện trong huyện cũng , vẫn là trong thành phố cho yên tâm, ... Chúng sẽ đưa tiền, phiếu lương thực cũng , thể ?”
“Chuyện ...” Túc Kiều Kiều chần chờ, dám chuyện, vụng trộm kéo tay áo Tống Thanh Hàm.
Tống Thanh Hàm vỗ mu bàn tay cô, dáng vẻ giao cho vợ nhà chủ, nhẹ giọng : “Em quyết định là .”
Vân Mộng Hạ Vũ
“À!!!” Triệu Tư Tư cố ý hẹp hòi, nhướng mày, nhỏ giọng : “Đồng chí, cô đồng ý , cái cho cô, cô xem .”
Túc Kiều Kiều cô trêu chọc đỏ mặt, chút tự nhiên phản bác, phản bác , đang hổ, chỉ thấy Triệu Tư Tư từ trong túi xách của lục lọi tìm năm tấm phiếu nhét tay cô.
Túc Kiều Kiều cầm lấy xem, là phiếu nguyệt bố, cô chần chờ một chút, chỉ thấy Tống Thanh Hàm bên cạnh một câu bên tai, nhất thời cô đỏ mặt giấu tờ phiếu , với Triệu Tư Tư: “Cảm ơn.”
Triệu Tư Tư hài lòng xua tay: “Không gì, đợi lát nữa phiền .”
...
Một đường thuận lợi đến huyện thành, Trương thúc lái máy kéo giao hàng, bọn Túc Kiều Kiều xuống xe, hứng thú đánh giá xung quanh.
Thời đại , cực kỳ giống thế giới miêu tả trong ảnh đen trắng, cho dù là trong huyện cũng xám xịt, điều lúc , tinh thần tệ, phần lớn đều mang theo nụ , ít nam nữ trẻ tuổi ngang qua còn thể thấy trong tay cầm một quyển sổ đỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-75.html.]
Mới một lát, chỉ thấy một thanh niên da ngăm đen lộ một hàm răng trắng nghiến hào hứng vẫy tay với bọn họ chạy: “Anh Thanh Hàm!”
Tống Thanh Hàm đang xung quanh cũng thấy , cất cao giọng : “Vương Kiêu, lâu gặp.”
Thanh niên gọi là Vương Kiêu ha ha, vô cùng thật thà, chút kích động : “Anh Thanh Hàm, xin , lúc kết hôn vặn ngoài vận chuyển hàng hóa, đến kịp, đây là lễ vật tặng tân hôn.”
Anh về phía Túc Kiều Kiều: “Chị dâu, và Anh Thanh Hàm lúc là chiến hữu, điều xuất ngũ sớm hơn nửa năm.”
“Cảm ơn.” Túc Kiều Kiều nở nụ , Tống Thanh Hàm một cái, thấy gật đầu, lập tức hào phóng nhận lấy hộp quà.
Tống Thanh Hàm thì giới thiệu Túc Chính Dương.
Túc Chính Dương chút câu nệ, thanh niên mắt mặc trang phục trung sơn mắt, là trong huyện, ông chỉ thể nhếch miệng .
Chờ bọn họ hai câu, Túc Kiều Kiều Triệu Tư Tư bên cạnh khẩn cấp ám chỉ cảm giác tồn tại của , cùng với Lý Nguyệt yên lặng đỡ cô ,
Cô mang theo vài phần áy náy : “Lát nữa phiền , đây là hai thanh niên trí thức của đại đội chúng , cả hai cũng đến bệnh viện thành phố, trong xe đủ chỗ ?”