Tống Thanh Hàm vẻ mặt hờ hững, đảo mắt về phía Túc Kiều Kiều, đột nhiên trở nên dịu dàng.
So sánh , cách .
Y tá cho dù là lừa gạt cũng , cái miệng nhỏ nhắn của cô méo xệch, bả vai sụp xuống, gượng : “A, ... Vậy thì chúc hai hạnh phúc.”
Lần khi Tống Thanh Hàm tới, đó là lập gia đình, hiện tại biến thành kết hôn, nhất định là mới kết hôn.
Y tá thất hồn lạc phách rời , Túc Kiều Kiều gãi gãi mặt, về phía Tống Thanh Hàm, thấy đang mỉm , nổi bật sắc của , bỗng nhiên mặt cô nóng lên, ngượng ngùng về phía bên .
Mặc kệ, dù cũng cơ hội thành nhiệm vụ, cô thì Hồng Hồng sẽ !
Phải, đúng là thế!
Có điều bỗng nhiên phát hiện nhiệm vụ khó thành như trong tưởng tượng nhỉ?
Quả nhiên chỉ chốc lát , thấy bác sĩ, bác sĩ thấy bọn họ, cũng hỏi một câu, Túc Kiều Kiều Tống Thanh Hàm là chồng cô, nhất thời biến nhiệm vụ thành 2/5.
Túc Kiều Kiều: Bỗng nhiên cho cô thấy cơ hội thành nhiệm vụ...
*****
Vân Mộng Hạ Vũ
Ở bệnh viện lăn qua lăn nửa ngày, chụp X quang, đưa cho bác sĩ xem, còn một thuốc nữa cho miệng vết thương, cuối cùng cũng xong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-78.html.]
Bác sĩ vết thương Tống Thanh Hàm khôi phục , nhất là vùng thắt lưng bôi thuốc cùng với chân trúng đạn, qua vài ngày nữa sẽ cần lo lắng.
Chính là nơi mắt cá chân nứt, còn cần tu dưỡng nửa tháng mới thể tháo thạch cao, thể dùng lực quá lớn.
Bởi vì khôi phục , chỉ cần thương tích, mắt cá chân vô duyên vô cớ đau đớn, vẻ dùng nữa, ở nhà dưỡng bệnh là , tuy di chứng vẫn , nhưng cũng sắp tháo nạng, đây là tin tức .
Kết quả hiển nhiên cho tất cả vui vẻ, Vương Kiêu đề nghị nhà hàng quốc doanh ăn cơm: “Tất cả cùng , còn hai đồng chí nữ , mời khách!”
Tống Thanh Hàm lắc đầu, nụ gương mặt tuấn lãng so với nhiều hơn nhiều, âm thanh nhẹ nhàng ít: “ đến mời khách, ăn cái gì cũng !”
Túc Chính Dương đang do dự: “Nhà hàng quốc doanh quý, con thể tiền thì tiêu bậy , chúng mua thịt về nấu cơm, mời đồng chí Tiểu Vương tới ăn cũng .”
“Ba, , tiền là dùng để ăn ?”
Túc Kiều Kiều lắc lắc cánh tay ông , bảo ông đừng phản đối: “Hơn nữa con cũng ăn nha.”
Túc Chính Dương con gái , lập tức thỏa hiệp: “Được, ăn ăn .”
Túc Kiều Kiều hi hi, : “Con mua chút đồ , cứ ở khách sạn chờ, đến lúc đó con gọi đám Triệu Tư Tư.”
“Được.” Tống Thanh Hàm gật đầu: “Cẩn thận một chút, mau về mau.”