Câu chuyện kể xong,  hết giận hơn phân nửa.
Hắn  bắt đầu đổi thế chủ động: "Vậy hiện tại, đến lượt bệ hạ trả lời thần.
Tranh uyên ương song phi  tấu chương của Tân khoa Thám hoa, bệ hạ phê " ", là  ý gì? Nghĩ kỹ  hãy trả lời. Trả lời  , thần nhất định sẽ phạt nặng bệ hạ."
Ừm, thì, ngày thứ hai  thể lâm triều.
Ngày thứ ba cũng .
Ta và Thượng Quan Lân Dự đạt thành nhất trí,   đuổi tiểu công chúa Ô Tư quốc,   đuổi Tân khoa Thám hoa.
Tiểu công chúa mới mười ba tuổi,  trải sự đời,  là ngây thơ. 
Nhìn từ xa mấy ,  vài lời đồn, liền đắm chìm trong ảo tưởng của bản ,   tình yêu chân chính là gì.
Sau khi thương nghị với Lễ bộ,  dùng quốc lễ mời nàng  cung.
Vốn định kể cho nàng  vài câu chuyện, giảng giải đạo lý.
Nói với nàng, nữ tử  quyền tự do theo đuổi tình yêu, nhưng nhất định   là khúm núm mà mù quáng cầu xin tình yêu, mà là cố gắng  ở vị trí ngang bằng với , khiến   thấy ngươi, khiến  chủ động yêu thích ngươi.
Không ngờ, đợi đến khi   thời gian gặp nàng, nàng  quên Thái phó là ai , mà là cả ngày cãi  với Thái tử Túc Nhi đến mức mặt đỏ tía tai.
Thượng Quan Lân Dự bên , thì   lý lẽ hơn nhiều.
Hắn lôi Từ Triệt Chi đến kinh thành, ném tấu chương   mặt .
"Ngươi e là  , tấu chương là do trung khu nội các cùng xem? 
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-nhan-cua-nang/chuong-14.html.]
Hôm nay cho ngươi ,  vài tấu chương,  sẽ kiểm tra trọng điểm đấy!"
Lại đem tất cả công vụ nửa năm qua của   kiểm tra từng cái một.
"Ngươi  xứng với bộ quan phục  ? Ngươi  xứng với bổng lộc vạn dân cung phụng ? Làm việc kiểu , ngươi còn mặt mũi lúc  tấu chương  lơ đãng vẽ vời?"
Sau đó bắt  đặt  mấy mục tiêu năm năm, mười năm, đuổi  về Hưng Dương.
Quan hệ nửa công khai nửa bí mật của  và Thượng Quan Lân Dự duy trì gần một năm.
Trong triều ngoài nội, nơi thôn quê dân dã, tiếng ủng hộ, tiếng phản đối, tiếng giễu cợt, tiếng ngưỡng mộ, đều .
Chúng   để ý tới, cũng  đàn áp, chỉ cúi đầu  việc, vì giang sơn xã tắc  tròn bổn phận của quân vương, thần tử.
Chúng  vì thiên hạ mà sống, cũng vì , vì  mà sống.
Mùa đông năm thứ hai, tuyết rơi  lớn.
Ta và Thượng Quan Lân Dự dắt tay  từ bậc thang rồng đá từng bước một leo lên đỉnh Tử Cấm.
Thái sử lệnh ghi chép trong sử sách rằng: "Năm Tân Thần thứ sáu, mùa đông, hoàng đế lập vương phu."
Phía   lẽ là đồng bằng gấm vóc,  lẽ là vực sâu vạn trượng.
Việc đời khó lường, ai  thể  rõ .
 chỉ cần bên cạnh là ,  thì   cả.
(Hết)