Nam Nữ Phụ Không Cần Làm Nền, Chi Bằng Kết Đôi Cùng Nhau - Chương 286

Cập nhật lúc: 2025-09-22 03:48:26
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đầu óc của trưởng thôn vẫn nhạy bén.

Họ bán rau củ quả trái vụ, bất luận là chất lượng là giá cả đều theo con đường mặt hàng khá cao cấp, đồ đắt vì hiếm. Nếu bày bán khắp cả con phố, họ bán giá cao kiểu gì nữa.

Trưởng thôn Bạch kiên quyết từ chối lời đề nghị của trưởng thôn.

Trưởng thôn vốn là một trung niên nghiêm túc, dạo vui vẻ, mặt luôn mang theo nụ ! Ông như con gà rừng trong thôn, lúc nào cũng hăm hở chạy đây chạy đó.

Trưởng thôn thấy Lục Ngọc lập tức vẫy tay, gọi cô tới, hỏi: ‘Cô xem nếu chúng tiếp tục mở rộng quy mô, thể bán chạy ?”

Bây giờ trong đầu ông một ngày thể nảy mấy ý tưởng. Không với ai, thấy Lục Ngọc nên ông gọi cô tới.

Lục Ngọc : “Bán chắc chắn sẽ chạy, nếu nơi đủ chỗ tiêu thụ, chúng còn huyện thành lân cận, còn cả tỉnh thành!”

Lục Ngọc khiến trưởng thôn lập tức yên tâm, : “Chúng bán trong huyện là , tỉnh thành thì để .”

Vừa nhắc tới chuyện bán rau tỉnh, trưởng thôn nhớ tới Lục Kiều.

Ông : “Trước đây Lục Kiều còn phụ giúp, cho cô một cơ hội, cô cũng dụng tâm! Làm vẫn thiết thực.”

Lục Ngọc hiểu rõ, : “Vâng ạ!” Cô lâu thấy cái tên Lục Kiều .

Lục Kiều cũng là trọng sinh, nếu thật sự thể từ tốn , lẽ cũng tới nỗi nào.

Bây giờ trưởng thôn bận xây lều, chẳng mấy chốc liền gọi , lấy bạt chống mưa ở nhà kho. Lục Ngọc ở , đóng gói cùng .

Những thím đều là giỏi việc, cần Lục Ngọc ở bên cạnh gì nhiều, cô chỉ phụ giúp sắp xếp hàng hóa là .

Bận rộn một buổi sáng liền bí thư thôn phái tới gọi cô, điện thoại.

Lục Ngọc đột nhiên giống như ý thức gì đó, vội chạy .

Lúc điện thoại, Lục Ngọc còn thở dốc.

Ở đầu dây bên , giọng quen thuộc của Phó Cầm Duy truyền tới, : “Bọn tới !”

Gọi điện thoại ở bên ngoài đắt, hơn nữa ngoài, Lục Ngọc , vốn cần gọi. cô nhận cuộc điện thoại vẫn vui.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Tay Lục Ngọc cầm chặt điện thoại: “Ừm, ở bên đó cố gắng nhé.”

Giọng Phó Cầm Duy mang theo từ tính: “Anh chút nhớ em, em nhớ ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-nu-phu-khong-can-lam-nen-chi-bang-ket-doi-cung-nhau/chuong-286.html.]

Loại lời mặt , càng đừng là qua điện thoại. Tai đối phương áp sát lên ống , giống như tình nhân .

Mấu chốt là chỗ nhận điện thoại là văn phòng của bí thư thôn, ông chỉ cách xa hai mét, đang ở báo.

Lục Ngọc cũng loại lời thẹn thùng , cần lực khắc chế lớn, cô mới khẽ “Ừm” một tiếng.

Quả nhiên đầu bên truyền tới tiếng vui vẻ.

Phó Cầm Duy : “Anh sẽ về nhanh thôi!”

Lục Ngọc cứng nhắc gật đầu, nhưng nghĩ tới thể đối phương thấy , cô : “Quay về em sẽ nấu đồ ngon cho .”

Lục Ngọc điện thoại, qua hai phút bốn mươi giây hơn, vượt qua mỗi một phút sẽ trả thêm phí.

Lục Ngọc : “Cúp máy nhé.”

hai đều nỡ cúp, cuối cùng vẫn là Lục Ngọc cứng rắn, cúp điện thoại.

gì đặc biệt, nhưng tâm trạng nặng nề cả ngày của Lục Ngọc tan biến.

Khi Lục Ngọc ngoài, cô thấy Lục Bảo, con gái của chị cả, từ xa chạy tới, reo lên: “Dì út, dì hai về!”

“Chị hai?” Lục Ngọc chút ngạc nhiên, đó là mừng rỡ.

Cô lập tức lên đường về nhà họ Lục. Vừa đến nơi thấy chị hai Lục mang về nhà một túi lớn, túi nhỏ quần áo cũ.

Những bộ quần áo đều thể dùng cho việc giặt giũ sinh hoạt thường ngày.

Chỉ thực sự mới mang những thứ tới.

Mẹ Lục : “Nói hôm nay nấu đồ ngon cho các con!” Nói xong, bà lấy món thịt khô mà bình thường bà nỡ ăn.

Loại thịt khô mùi hun khói hấp dẫn. Chỉ cần cắt vài miếng nhỏ cũng đủ dùng trong thời gian dài.

Chị hai Lục thấy sắc mặt chị cả hồng hào, trong lòng cũng nhẹ nhõm. Lục Bảo cũng thích huyết thống với . Cô bé cứ nhảy nhót bên cạnh Lục Ngọc như một chú thỏ trắng nhỏ.

Mẹ Lục hỏi: “Con gái một về đây, con của con ?”

Chị hai Lục sinh hai đứa con trai, nhưng bao giờ đưa chúng theo.

Chị hai Lục đáp: “Hai thằng nhóc đó bình thường chẳng thấy bóng dáng , dẫn chúng theo gì.” Thực là vì nhà họ Lục quá chật chội, chỗ cho chúng ở.

 

Loading...